Buổi tối, Tiêu Luân có việc bận vẫn ở lại công ty, Dung An Trúc thì từ chối lời mời của mấy vị thương nhân có tiếng ở S thành, lẳng lặng ở nhà đọc sách, kết quả vẫn bị một cuộc điện thoại gọi ra ngoài.
Bàn việc bên ngoài, Dung An Trúc vĩnh viễn vẫn mặc trên người bộ quần áo thoải mái. Y im lặng nhìn nam nhân trẻ tuổi trước mặt, sắc mặt người đó tái nhợt, đầu tóc rối bù như tổ quạ.
Trên bàn có năm món mặn ba món chay còn thêm một bát canh nóng, người trẻ tuổi lang thôn hổ yết mà ăn, nghẹn cũng không nghẹn một cái. Đến cuối cùng bàn ăn như vừa bị cơn bão quét qua, chén đĩa sạch sẽ đến mức chẳng cần lau rửa, nam nhân mới uống một cốc trà nóng, hài lòng thở ra một hơi.
“Cảm ơn Dung tổng”. Nam nhân mở miệng, lưng hơi gập xuống, thanh âm bi bi thương thương.
“Nhiều năm không gặp, tạo hình thay đổi rồi”. Dung An Trúc nói.
Lúc còn học đại học, người này một đầu tóc đen dài che khuất cả nửa gương mặt, hơn nữa còn kết hợp với thanh âm bi thương, đúng là không hổ với ngoại hiệu ‘thần côn’ mọi người gọi cậu ta.
“Tóc dài dễ bị quỷ quấn thân….” Nam nhân nói.
“Có muốn tôi niệm < Đại bi chú > cho cậu không, không thu tiền”. Dung An Trúc nói.
“Học trưởng vẫn thích nói đùa như trước”. Nam nhân cười cười.
Dung An Trúc ngắm nghía tập văn kiện trên tay, là mới vừa rồi nam nhân kia đưa cho y.
Nam nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-cuu-sinh-tinh/2460189/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.