Sau khi rời khỏi thị trấn, hai người cũng không lập tức quay về thành phố mà nhân lúc đang có hứng đi chơi một vòng Tây Tạng. Đợi đến lúc trở lại S thành đã là mười lăm tháng giêng.
Ngày hôm sau phải đi làm, trước đó một ngày hai người làm tổ trong căn nhà của Tiêu Luân, đem từ trong ra ngoài quét dọn sạch sẽ. Không gọi người giúp việc hay người làm công, tự mình động thủ, mang theo ý tứ hàm xúc muốn thân cận.
Đem rác đi ném xong, Tiêu Luân quay về nhà, vào thư phòng lấy ra hai bản hợp đồng trong ngăn kéo.
Dung An Trúc đem chiếc khăn cuối cùng vắt cho ráo nước, lau lau tay đi ra, liền thấy Tiêu Luân đang ngồi ở sofa chờ y, trên bàn trà còn bày hai bản hợp đồng cùng một cái bút máy.
Dung An Trúc nhướn mày. Tiêu Luân gọi y. “Đến đến đến, xem của hồi môn của tôi”.
“…………” Dung An Trúc ngồi vào ghế, cầm một bản hợp đồng lên xem, thấy được mấy chữ to rõ ràng ‘hợp đồng chuyển nhượng quyền sử dụng đất’.
“Căn phòng này tuy rằng hơi nhỏ”. Tiêu Luân dựa người vào sofa, một tay chống đầu. “Nhưng mà tôi biết cậu sẽ không ghét bỏ nó”.
Dung An Trúc tựa tiếu phi tiếu liếc hắn một cái, lật đến trang cuối, Tiêu Luân đã ký tên sẵn, y cầm bút lên, ký xuống tên của mình. Ký xong cũng không đưa ngay cho Tiêu Luân mà cuộn lại, gõ đầu Tiêu Luân một cái.
“Cậu làm gì?” Tiêu Luân cười mắng.
“Cho cậu lắm quỷ kế”. Dung An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-cuu-sinh-tinh/2460165/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.