“Cho tôi đi nha cho tôi đi nha!” Hai tay Tiêu tổng kéo một tay Dung tổng lắc đến lắc đi. “Cho tôi đi nha cho tôi đi nha Dung An Trúc!”
Một tay Dung An Trúc được rảnh rỗi cầm văn kiện lên xem, một chút cũng không bị ảnh hưởng.
“An Trúc nha ~~” Tiêu tổng tiếp tục lắc, ngay cả người cũng sắp lay đổ theo rồi. “Cho tôi đi đi được không ~~”
Dung An Trúc một tay mở nắp bút máy, ký tên vào văn kiện.
“Được nha được nha ~~” Tiêu tổng mở to hai mắt đầy vô tội, thỉnh thoảng còn nháy nháy vài cái, không ngừng bắn ra sóng điện. “Nếu không cũng không công bằng a!”
Dung An Trúc cuối cùng cũng chịu liếc hắn một cái. “Không công bằng?”
“Cậu đều đã gặp cha mẹ tôi rồi, tôi còn chưa được nha!” Nam nhân gần ba mươi tuổi tiếp tục giả vờ đáng yêu.
“………” Dung An Trúc một tay đỡ trán. “Tiêu tổng, bên ngoài còn có người đang nhìn”.
Rèm cửa đang mở, trong ngoài văn phòng đều có thể nhìn nhau rõ đến nhất thanh nhị sở, cho nên kỳ thật hai vị thư ký cùng với Dương phó tổng đang hết sức chuyên chú làm việc của mình, một chút cũng không để ý hai người họ ở bên trong làm cái gì.
“Cậu không đáp ứng tôi sẽ tiếp tục”. Tiêu Luân thấy làm nũng không được liền chuyển sang uy hiếp.
“Tuỳ cậu”. Dung An Trúc trước sau như một vân đạm phong khinh.
“Nếu cậu đáp ứng, tôi liền…. tôi cho cậu ở trên một tháng”. Uy hiếp không tác dụng, vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-cuu-sinh-tinh/2460162/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.