Chưa đầy một tuần sau, Khương Dao cuối cùng cũng quay xong.
Sau khi chụp ảnh tập thể với một số thành viên trong đoàn, cô nhận được một bó hoa lớn, trong đó có hoa cẩm chướng và hoa baby, đặt dấu chấm hết cho những vết bầm tím ở chân của cô.
Đạo diễn thường ngày mắng cô không thương tiếc thì trịnh trọng vỗ vai, tặng cô một lời chúc tốt đẹp——
"Sau này đừng đóng phim của tôi nữa."
Khương Dao cảm động rơi nước mắt, đáp lại thật chân thành: "Tạm biệt, tôi không có thích bị ngược."
Hai người vừa ôm vừa cười giả trân, rốt cuộc cũng buông nhau ra, tranh thủ chạy mất.
Sau khi được giải thoát khỏi đoàn phim, Khương Dao thở phào nhẹ nhõm, trao đổi tin nhắn WeChat với một vài diễn viên thân thiết, sau đó lên xe đến sân bay, chẳng thèm ngoảnh lại.
Khương Dao tháo kính râm xuống, chớp chớp đôi mắt hoa đào, nhìn người đại diện với ánh mắt vô cùng trìu mến.
"Tạm thời không có lịch trình, em phải về trường chuẩn bị cho kịch tốt nghiệp."
Mấy năm nay cô điên cuồng bên ngoài rất lâu, nếu bỏ lỡ kịch tốt nghiệp, e là trường sẽ từ chối cấp bằng cho cô.
Phùng Liên đưa cho cô một thanh kẹo cao su, vừa lén nhìn cô, vừa cẩn thận nói: "Anh nghĩ em đừng nên quá thương tâm. Bây giờ mọi người đều đang chạy tới chạy lui phỏng vấn ở đoàn kịch, em thì đến sân bay."
Khương Dao nhai kẹo cao su, thờ ơ nói: "Phần sau còn chưa có vai nào mà. Anh biết vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-cung-khong-duoc-dung-vao-giao-su-quy-cua-tui/3490570/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.