Có người thoải mái thì hiển nhiên sẽ có người khó chịu.
Thiện Mỹ và Ái My ở trường bị Phương Linh chọc cho một bụng oán khí, còn cô nàng nhân vật chính được nhắc đến thì lại ung dung đi dạo trong một con hẻm nào đó, trên người vẫn bận bộ đồng phục trường học màu đỏ bắt mắt.
Trong một con hẻm lớn toàn những ngôi nhà cao cấp luôn khép chặt cửa, đột nhiên lại xuất hiện một cô gái lạ mặt cứ chậm rãi đi tới đi lui không biết mệt mỏi, người qua đường liền không khỏi hiếu kỳ ngoảnh đầu nhìn cô vài lần. Thứ nhất là vì tò mò, thứ hai là vì diện mạo của cô gái này.
Bầu trời tháng mười một trong vắt mà rõ ràng. An Ny ngồi ở chiếc ghế đá đối diện một căn nhà nọ, đầu ngẩng cao, ánh mắt dõi theo những đám mây trắng đang trôi lững lờ.
Mấy ngày nay, từ sau khi An Ny trở về nhà ông ngoại, cô rất hay chạy tới khu nhà này. Yên tĩnh, mát mẻ đúng kiểu cô thích. Không như khu nhà của ông ngoại, xung quanh toàn là họ hàng tới lui, quá mức náo nhiệt.
Thành phố A kể ra quá khác thành phố B, một bên đầy đủ bốn mùa, một bên chỉ có mỗi mùa mưa và mùa khô là rõ rệt. Tuy đa phần thời gian đều sống ở thành phố A nhưng cô lại thích thành phố B hơn, có lẽ là vì đó là quê của ba cô.
Ở cái thành phố phồn hoa này, một đứa trẻ không có ba mẹ ở bên phải sống chung với ông bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-cung-co-noi-co-don/2039455/chuong-8-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.