Trong căn phòng mập mờ ánh sáng, tiếng da thịt chà sát nhau từng đợt và tiếng rên bất lực của một cô gái:
" A...a...em mệt quá...tha..tha cho em đi"
"Em kêu ai"
"Chồng"
......................
Năm năm trước...
Trong căn phòng lờ mờ ánh sáng
*Tiếng nhạc báo thức điện thoại vang lên
Tiếng chó sủa:" Gấu gấu..."
"...Uhm... chị dậy rồi đây Ếch...sao em nằm lên giường... (giọng nói chưa tỉnh, cô bật dậy đi xuống giường). Chị thức rồi chị thức rồi"
Cô gái ngáp dài sau một giấc ngủ ngon. Cô vệ sinh cá nhân sạch sẽ, thay đồ và xuống bếp tự tay làm đồ ăn sáng.
" Của em đây. Ngon không?"
Cô có biệt danh là Mận, đã 23 tuổi. Mận rất giỏi trong mảng nghệ thuật. Cô yêu cái đẹp và có nuôi một chú chó nhỏ tên ếch.
Sáng hôm chủ nhật, một ngày đặt biệt trong tuần, Mận sẽ lái xe mô tô và chở bé ếch cùng ra ngoài ăn sáng rồi chạy ra chợ mua ít đồ, một phần thì ngắm phố phường. Có lẽ đây là động lực duy nhất để cô đi làm và sống tiếp. Cái mùi thơm hàng quán, tiếng chợ nô nức đông vui, nắng sớm dịu trong. Chợ nghẹt người không thở nổi, tiếng ôm xồm cứ vang vảng bên tai. Ấy thế mà vẫn thích đến, thích nghe, thích cái chợ lúc sớm. Đó là khoảng thời gian mà những ngày thường khác khó mà cảm nhận được rõ ràng.
Đi chợ xong, Mận vào quán có món bánh ướt ngon gần đó ăn sáng. Cô bước xuống, vào gọi một bát bánh đầy đủ không mỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-co-the/2779553/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.