Chuyến xe buýt số 6 dừng lại, Chu Duật và Trần Vũ xuống xe, xe buýt nhanh chóng chậm rãi đi về phía nhà ga.
Trần Vũ cảm thấy nơi này không hề xa lạ chút nào nhưng mười năm trôi qua cũng thay đổi rất nhiều.
Nhất là nhà ga trước đây bị bao phủ bởi những chiếc bao tải được đan từ các cọc tre bên cạnh cánh cửa hẹp có một bức tường bị vẽ bậy bạ.
Bên trong không có người ở, đều là những căn phòng mới.
Trần Vũ và Chu Duật đứng song song, thở ra làn khói trắng nhưng mặc nhiều nên không lạnh chút nào.
“Muốn đi đâu?”
Trần Vũ ngửa đầu hỏi anh.
Chu Duật thả lỏng hơn ngày thường, khuôn mặt như núi tuyết của anh hôm nay cực kỳ dịu dàng.
Chu Duật đi trước, chờ đến khi đèn đỏ chuyển sang màu xanh, hai người đi qua đường cái.
“Chính là nơi này.”
Cửa hàng tiện lợi cũ giống với cửa hàng tạp hóa tổng hợp đồ ăn vặt đồ uống hơn, nơi duy nhất khác với những tiệm tạp hóa bình thường đó là nó có gan sáng tạo, theo kịp trào lưu, sắm cho mình một cái biển hiệu sáng rực trong đêm tối: Cửa hàng tiện lợi Ngưu Ngưu. Trong đêm tối sáng đến mức khiến người ta hốt hoảng.
Nghe nói ông chủ của cửa hàng đã mở chuỗi thương hiệu, trước mắt đã có hai nhà.
Một nhà ở bên này, một nhà ở nhà ngang phía sau.
Cửa hàng tiện lợi Ngưu Ngưu là nơi Trần Vũ trốn tránh hiện thực sóng gió.
Mỗi khi chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-co-the-khong-yeu-tra-xanh-dau/2035417/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.