Nháy mắt đã đến ngày cuối cùng trước đêm giao thừa, học sinh được tan học sớm, dù là lớp 10, lớp 11 hay lớp 12 đều tan học lúc 4h30.
Vốn muốn đem vali đến trường học, sau khi tan học Văn Tĩnh lái xe đến đây sau đó bọn họ có thể trực tiếp đến làng du lịch.
Nhưng buổi sáng Chu Duất lái xe xuống dưới tòa 30 trực tiếp đặt vali lên xe giúp cô đưa cô đến trường học.
Chờ tới làng du lịch hai chiếc xe mới gặp nhau.
Minh Dương và Từ Khả Khả đi ở phía trước, Từ Khả Khả nhảy nhót kéo cánh tay Minh Dương, Minh Dương vẫy tay với bọn họ, trên mặt anh đeo một cái kính râm, mùa đông trời tối, hiện tại toàn là màu đen.
Đặc biệt nhìn từ xa rất giống Từ Khả Khả đang đỡ người mù.
Ba người đứng ở bên kia đều cảm thấy buồn cười.
Chu Duật đi theo phía sau tay kéo hai cái vali.
Hôm nay anh không mặc vest hay áo khoác mà chỉ mặc áo lông vũ màu xám đậm và quần thể thao màu xám nhạt, cao gầy, trời sinh đã là móc treo đồ, áo lông thùng thình cũng không làm ảnh hưởng đến sự tao nhã của anh, đối lập với hai học sinh tiểu học đi trước, anh giống như đang đi trên sân khấu chữ T.
Luật sư Từ vuốt cằm đánh giá: “Sao Chu Duật càng ngày càng đẹp trai thế?”
Trần Nhất Gia theo thói quen ôm lấy eo nhỏ của vợ: “Chồng em đẹp trai hay là cậu ấy đẹp trai?”
Luật sư Từ xoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-co-the-khong-yeu-tra-xanh-dau/2035412/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.