Người trong quán ăn ngày càng nhiều, tiếng người qua lại dần dần lớn hơn.
Hà Thiến Dao múc một thìa súp cá và gật đầu: “Người trong nhóm nghiên cứu và phát triển nói rằng ông chủ sẽ quay lại sau một năm, và ông chủ sẽ nhân văn hơn, sẽ tặng quà cho mọi người.”
Trần Vũ cười: “Chẳng lẽ trước đây rất cức nhắc à?”
Thấy cô không tin, Hà Thiến Dao thở dài thườn thượt nói: “Sếp Chu giống như là một cái máy vậy, anh ấy bắt đầu như vậy từ mấy tháng cuối năm ngoái, ngày nào anh ấy cũng tan sở đúng giờ, đôi khi còn sớm hơn một chút. Trước khi tôi chuyển công tác, có thể rời công ty trước 9 giờ là một điều kỳ tích.”
Vừa nói, cô ấy vừa nhẹ nhàng gõ thìa về phía người đối diện, nhướng mày cười nói: “Cô Trần, cô có biết nguyên nhân không?”
”Hả?”
Trần Vũ uống một hớp nước, nghiêm túc nói: “Có thể là sếp Chu muốn một khởi đầu thuận lợi, không muốn để nhân viên ở lại làm thêm giờ ấy mà.”
Hà Thiến Dao không hiểu nổi, cũng không tiếc nuối, tiếp tục nói: “Trong khoảng thời gian này, sếp Chu và nhóm R&D sẽ rất bận rộn. Thậm chí nhóm R&D còn mang chăn ga gối đệm đến công ty nữa đấy. “
Kể từ Tết Nguyên đán, Trần Vũ nhận thấy ngày nào Chu Duật cũng bận rộn, từ ban công phòng khách có thể nhìn thấy ban công phòng ngủ trên lầu, trước khi đi ngủ, cô thấy đèn trên lầu vẫn còn sáng.
Có phải anh thường đi ngủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-co-the-khong-yeu-tra-xanh-dau/2035347/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.