Con của Trần Vũ với Chu Duật tên là Chu Ti Trình, đồng âm với “Tư Trần”, ‘Trình (珵) có nghĩa là ngọc đẹp, Trần Vũ sờ cằm nói, tên này rất hay, còn phóng đại nói trong lớp sẽ không dễ bị giáo viên gọi tên.
Khi bạn nhỏ Chu Ti Trình ra đời là một đứa nhỏ vô cùng trắng trẻo, mũm mĩm mập mạp nặng 8 cân, da không có một nếp nhăn nào, tóc dày, cậu nhóc không hề quấy khóc, nếu không phải bác sĩ với y tá vỗ cậu nhóc thì có khi thằng bé còn ngủ tiếp.
Thằng nhóc đang nằm trong nôi, ôm lấy tay nhỏ của mình, ngủ ngon lành.
Bố mẹ anh, Chu Duật và Trần Vũ ghé vào lan can của chiếc giường nhỏ nhìn cậu nhóc.
“Mũi của thằng bé rất thẳng, trông thật đẹp.”
Chu Duật gật đầu, điểm này giống anh, mũi đẹp.
“Mắt dài như vậy, lúc mở ra là mắt hai mí.”
Chu Duật lại gật đầu, điểm này giống bảo bối, đôi mắt của bảo bối là đôi mắt đẹp nhất anh từng thấy.
“Da của thằng bé trắng với mềm, còn ửng hồng nữa.”
Chu Duật nghĩ, cái này giống cả bảo bối với anh, cả hai đều có làn da trắng.
Sếp Chu – người mới lên chức bố, đối với con trai mình tràn đầy tò mò, nhưng không biết là bản tính hay thế nào, anh tự động giải khóa thân phận ông bố nghiêm khắc, lúc ôm con trai có chút cứng nhắc.
Chu Ti Trình lại có tính cách rất lười biếng, cậu nhóc nhíu mày nhìn bố mình, trong đôi mắt đen như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-co-the-khong-yeu-tra-xanh-dau/2035332/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.