Từ Văn Tĩnh trao đổi bài kiểm tra với Hà Sơ, nhìn sang thấy Trần Vũ vẫn chưa đổi bài, cô ấy nhắc nhở:
“Cậu mau đổi bài kiểm tra đi để chữa.”
Trần Vũ: “Ừ.”
Ngó sang rồi lại rụt đầu, nếu như có người có tia X quang trong mắt, không chừng sẽ nhìn ra lòng dạ tiểu nhân của bạn học Trần trong khi mặt không đổi sắc gõ mõ, cộc cộc cộc.
Hãy bình tĩnh, không được xấu hổ, cô ổn.
Chỉ cần cô bình tĩnh và tự nhiên, không ai nghĩ cô đang xấu hổ.
Trong mắt Chu Duật, Trần Vũ cứng ngắc quay người lại, đặt bài kiểm tra xuống bàn anh với vẻ mặt thấy chết không sờn, rồi đau khổ quay người về.
Anh cúi đầu nhìn bài thi, rồi nhẹ nhàng vươn tay vỗ vai cô, Trần Vũ quay lại, bình tĩnh mà hào phóng hỏi: “Sao thế?”
“Cậu không lấy đề kiểm tra của tôi.”
Trần Vũ im lặng.
Cô ngại ngùng cúi mặt, rồi dùng tốc độ nhanh nhất xoay người rút lấy bài thi, tất cả hành động đều liền mạch, dứt khoát.
Khóe môi Chu Duật hơi cong lên. Sau đó anh cúi đầu, xem bài.
Nhưng bút đỏ dừng lại ở chỗ trống viết toàn là công thức và phác thảo câu trả lời, anh ngước mắt lên, thấy bóng lưng cứng ngắc của nữ sinh ngồi bàn trước, không khỏi bật cười.
Anh đổi sang bút chì rồi viết từng bước giải xuống.
Câu nói cuối cùng của thầy vật lý vang lên cùng tiếng chuông reo thông báo tan học.
Bàn trước và bàn sau đổi lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-co-the-khong-yeu-tra-xanh-dau/2035320/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.