Hàn Thiên Quân nhận ra được người bên cạnh có chút thất thần, trong lòng không vui nhíu nhíu mày kiếm cương nghị: “Thạch Yến”
Mà Yến Thanh đang yên đang lành bên ngoài giữ chức vị phu xe, nhịn không được đổ mồ hôi một chập thay cho người vừa bị gọi tên. Giọng điệu này của Giáo chủ, mười phần đã giận đến tám rồi!
Đương sự Thạch Yến không nhận được tín hiệu nguy hiểm, vẫn đang đắm chìm trong hồi ức, ngay cả vịt quay yêu thích nhất cũng không nhai nữa. Đến tận khi áp suất không khí trong xe bị vị nào đó hạ đến mức lạnh bất thường, cuối cùng Thạch Yến cũng phát ra có chút không ổn: “Ngươi lại làm sao vậy?”
Hàn Thiên Quân không nói gì, chỉ là lạnh lùng ‘Hừ’ một tiếng. Thấy hắn tâm tình thất thường còn muốn lợi hại hơn phụ nữ thời kỳ mãn kinh, Thạch Yến cũng lười chẳng thèm quản. Chỉ là nhìn nhìn hai cái miếng thịt trên tay, chán nản không còn khẩu vị ăn nữa, trực tiếp quẳng về trong cái đĩa trên tay Hàn Thiên Quân, không thục nữ chùi chùi tay bẩn hai bên y phục.
Hàn Thiên Quân càng ngày càng không vui, mày nhíu lại có thể kẹp chết vài chục con ruồi luôn rồi. Cái đĩa đang yên đang lành bị vị nào đó dùng cách đơn giản thô bạo ném ‘vèo’ một cái ra ngoài, bàn tay to lớn rảnh việc liền bắt lấy hai tay đang làm loạn của Thạch Yến.
“Làm gì đấy?!” Cảm nhận nhiệt độ ấm áp cùng lực đạo không thể gọi là nhẹ nơi cổ tay, Thạch Yến chau mày, ngước mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-cho-nguoi-hon/3223703/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.