Thạch Yến không phải là đồ ngốc, nàng đương nhiên hiểu rõ việc hôm nay tuy có thể nâng cao địa vị của mình ở hoàng cung Tây Oa Thiên, nhưng đồng thời cũng sẽ rước lấy không ít phiền phức. Hàn Thiên Quân từ xưa đến nay chỉ thích giả ngu, trong mắt đám loạn thần tặc tử thì hắn chẳng có bao nhiêu uy hiếp, ngược lại là nàng... nếu bọn họ muốn tạo phản, người đầu tiên cần tiêu diệt chính là vị Vương hậu ‘thích chơi trội’ như nàng đấy.
Nhưng hiểu rõ là một chuyện, làm hay không làm lại là một chuyện khác!
Khi còn ở hiện đại, nàng không quyền không thế, không nơi nương tựa cộng thêm khuôn mặt hại nước hại dân, từ khi hiểu chuyện đến nay đều sống trong sự ghen ghét đố kỵ của nữ sinh, thèm muốn dơ bẩn cùng khinh nhục của nam nhân. Bây giờ nàng đã thay đổi, trở nên cường đại gấp nhiều lần, còn muốn nàng tiếp tục nhịn? Mơ đi!!!
Nhiều khi Thạch Yến thầm nghĩ, ông trời cho nàng xuyên về đây phải chăng là muốn bù đắp lại mười tám năm bi ai lúc trước?
Cho nên... nàng không thể phụ ý tốt của bàn dân thiên hạ, trời đất quỷ thần được!
Thực tế chứng minh, suy luận của nàng không sai chút nào, Hàn Kiến hiện tại chính là muốn đem nàng một đao chém chết. Nhưng ông ta có thể sao? Đương nhiên không thể! Ít nhất là bây giờ chưa thể...
“Xin Vương hậu thứ tội, là lão phu có lỗi, lão phu hồ đồ!”
Thạch Yến liếc mắt nhìn ông ta một cái, vốn định mắng thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-cho-nguoi-hon/3223702/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.