Edit: D Ẹ O & Beta: Nấm
Con ngươi của tiểu nhị khẽ chuyển động, đôi mắt hí lóe lên ý cười khôn khéo, cửa hàng gạo Phó gia mặt tiền rộng lớn, thường xuyên có vài ba nhà giàu đến chọn mua, bọn họ thường thích vung tiền như rác nên muốn kiếm chác cũng dễ, chủ yếu sẽ giao cho quản sự, còn bọn họ tuy ít vẫn giữ được chút đỉnh.
“Gạo nếp mười lăm văn một đấu, gạo tẻ hai mươi văn một đấu.”
Phó Điềm nhíu mày, trước khi tới đây cậu đã thử thăm dò những chỗ khác, thiên hạ thái bình, thu hoạch hằng năm đều không tồi, bởi vậy giá gạo cũng không cao, giá sàn ở Nam Minh quận gạo nếp cỡ tám văn một đấu, gạo tẻ mười hai văn một đấu, dù có giá cả khác nhau thì cũng chỉ chênh cỡ một hai văn tiền.
Thế nhưng bây giờ tiểu nhị lại báo giá cao hơn so với những gì Phó Điềm vừa tìm hiểu.
Phó Điềm không vui, tựa tiếu phi tiếu mà nhìn tiểu nhị, “Ngươi đang giở công phu sư tử ngoạm với ta đấy à, không muốn mua bán gì nữa phải không?”
Tiểu nhị vẫn trương ra cái bộ mặt tươi cười, bất đắc dĩ nói: “Chúng ta cũng đâu còn cách nào khác, đây là giá tiền bà chủ đã đặt ra, chúng ta chỉ là người làm thuê đương nhiên phải nghe theo.”
“Bà chủ?” Hai hàng lông mày như đang bao phủ một tầng mây đen, Phó Điềm lạnh lùng mà nhìn gã.
Tiểu nhị còn tưởng cậu đang bất mãn với hành vi nâng cao giá của bà chủ, lập tức căm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-cho-anh-mang-em/2265949/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.