Editor: D Ẹ O
Gân xanh trên trán Sở Hướng Thiên nhảy thình thịch, hắn dùng chút lý trí còn xót lại đè tay Phó Điềm, dịu dàng hôn lên gò má cậu.
Phó Điềm nắm chặt tay hắn, bất mãn hừ hừ, như con thú nhỏ làm nũng cọ tới cọ lui trong lòng hắn.
“Ngoan, đừng nghịch.”
Sở Hướng Thiên không hung dữ với cậu được, chỉ có thể bất đắc dĩ và dung túng ấn cậu vào lòng mình, tùy ý để Phó Điềm bất mãn quấy rối.
“Ở đây quá lạnh, không được đâu, em sẽ dễ bị cảm lạnh.”
Phó Điềm khịt mũi hừ khẽ, co thành một cục rúc vào ngực hắn, an phận chưa bao lâu đã ầm ĩ thò bàn tay lạnh ngắt vào trong y phục hắn, sờ mó từng thớ bắp thịt khoẻ mạnh của hắn.
Hô hấp Sở Hướng Thiên khựng lại, nắm thật chặt lấy bàn tay đang mon men trên eo hắn, dựa vào lực tự chủ siêu cường của mình mà nhẫn nhịn.
Phó Điềm cực kỳ quyến luyến cảm giác khi da thịt hai người dán vào nhau, nhiệt độ cơ thể ấm áp giúp cậu xác nhận Sở Hướng Thiên còn đang ở cạnh bên, cho cậu một cảm giác an toàn và chân thật.
Cậu chôn mặt vào ngực nam nhân, chóp mũi cọ đến cọ đi, mãi tận khi tìm được một tư thế thoải mái, mới ngoan ngoãn dừng lại, gò má dán chặt vào lồng ngực Sở Hướng Thiên, lắng nghe tiếng tim đập mạnh mẽ, lòng bàn tay cảm nhận sự ấm áp của da thịt, sự căng thẳng toàn thân được giải trừ, cậu thả lỏng chôn trong lồng ngực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-cho-anh-mang-em/2265776/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.