Hơn sáu giờ sáng sớm hôm nay Lương Phong lại gọi điện cho người đã cầm chứng minh thư tối hôm qua đi, lần này đã gọi được.
Giọng nói của người kia ồm ồm giống như anh ta đã uống một cân rượu trắng vậy, miệng nói không rõ.
“Có phải hôm qua anh đã cầm đi một cái chứng minh thư không?” Lương Phong cắn đầu lọc thuốc lá, đưa tay sờ cái bật lửa trong túi vài cái.
“Chứng gì…” Người kia dừng lại, tiếng khàn khàn kéo dài, giọng nói của anh ta nghe như thể đã bị mài giấy nhám cả một đêm: “Vâng, tôi có cầm, nhưng… nó không còn ở chỗ của tôi nữa.”
“Anh có ý gì?” Lương Phong thật sự mẹ nó không biết nói sao với anh ta, một cái chứng minh thư mà giống như là chơi truyền hoa, còn có thể truyền đi khắp nơi.
“Tối hôm qua tôi bị người ta đánh, những người đó đã lục soát quần áo của tôi và lấy nó đi rồi.” Đầu bên kia điện thoại trả lời.
Lương Phong cảm thấy có chỗ nào không đúng, anh cứ cảm thấy đã xảy ra chuyện rồi: “Anh nói rõ ràng đi, đã xảy ra chuyện gì?”
Người kia mơ màng nói hơn mười phút.
Đại khái chính là người đàn ông này đã cầm chứng minh thư đi, sau đó anh ta đến KTV uống rượu, còn trêu chọc một cô gái, kết quả là cô gái kia đã có bạn trai, lúc hai người đang ngồi ôm nhau ca hát trong phòng thì bạn trai người ta xông vào đánh anh ta.
Hắn ta còn tiện tay cướp ví tiền, chứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-cham-vao-su-truoc/3417619/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.