Thôi được, Trình Khanh bây giờ đã thật sự tin tưởng Ngũ lão gia không bình thường.
Ngũ lão gia căn bản không phải người sẽ bày tỏ cảm xúc ra ngoài!
Nội giám vừa đi, liền đến phiên đại quan quý nhân kinh thành thay phiên lên sân khấu, một con đường đầy người dâng lễ cúng bái Trình Dung.
Tế lễ của phủ trưởng công chúa dọc đường làm Trình Khanh nhìn nhiều hai mắt.
Đều do quản sự hạ nhân phủ công chúa thu xếp, Phúc Trinh Trưởng công chúa tự nhiên sẽ không ra mặt, Trình Khanh cũng không có nhìn thấy Nhu Gia huyện chúa.
Tiêu Vân Đình cũng phái người bày tế lễ dọc đường, Trình Khanh cũng nhìn qua.
Còn có nhà mẹ đẻ Thục phi, cũng bày tế lễ dọc đường.
…… Trình Khanh cảm thấy tố chất tâm lý của những người này thật tốt, bức tử Trình Dung, đến nay không ai ra mặt nói lời xin lỗi với Trình gia, nhưng cảnh thái bình giả tạo trên mặt lại rất lợi hại.
Trình Khanh nâng linh bài chậm rãi đi trước.
Bên đường, một chỗ trong trà lâu, Hồng Tiêu nằm bò ở cửa sổ nhìn xuống:
"Đắc tội Nhu Gia huyện chúa, Trình án đầu này một chút cũng không sợ, nô tỳ cảm thấy huyện chúa cũng không đáng sợ như trong truyền thuyết, không phải cũng tùy ý Trình án đầu rời đi sao?"
Thi Thi cũng nhìn xuống.
Rõ ràng bên người Trình Khanh có Mạnh Hoài Cẩn tuấn mỹ, nhưng lực chú ý của Thi Thi lại bị Trình Khanh hút đi.
"Trình án đầu một ngày nào đó cũng sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-bao-nu-nhi-khong-lam-nen-viec-lon/3578864/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.