Chương trước
Chương sau
Nghe nói cô nhi quả phụ dượng hắn lưu lại đã trở về huyện Nam Nghi, Tề Duyên Tùng tránh còn không kịp, hắn ở trong nhà nháo muốn từ hôn liền bị ăn một trận đánh, sau đó hắn tuyệt thực đấu tranh, mẫu thân hắn cũng thay hắn khóc cầu, cuối cùng Tề gia quyết định trước không lùi thân, nhưng cũng không lui tới với Trình gia, tạm thời liền kéo, chỉ coi như không biết mấy người Liễu thị đã trở về Nam Nghi.

Tề Duyên Tùng kháng cự việc hôn nhân, sợ bị biểu muội gia đạo sa sút ăn vạ, ở Nam Nghi đi lại cũng không đề cập đến việc chính mình là thân thích của Trình gia.

Hắn cũng không nghĩ dựa vào quan hệ thân thích thi đậu vào thư viện, vốn là tin tưởng tràn đầy!

Hiện tại không trúng tuyển, một tháng tiêu mấy trăm lượng bạc vô pháp về nhà giao đãi, ở dưới sự nhắc nhở của thư đồng, Tề Duyên Tùng lại nghĩ tới cửa thân thích này.

Kỳ thật ở trên hội Văn trung thu, Trình Khanh đã nổi danh, đáng tiếc Tề Duyên Tùng một lòng cùng Thi Thi Minh Nguyệt Lâu hoa tiền nguyệt hạ, không lưu tâm này đó.

Ngược lại là sau khi ở Nam Nghi được một tháng, nghe được sự tình phát sinh sau khi một nhà Trình Khanh đỡ linh bài về quê, Tề Duyên Tùng càng kiên định quyết tâm từ hôn—— Trình Khanh quá khó chơi, hắn mới không muốn cậu em vợ như vậy!

Kiến nghị của thư đồng làm Tề Duyên Tùng động tâm.

Nhưng đi cầu một nhà biểu muội hỗ trợ?

Đừng đùa.

Nhà biểu muội đã tự thân khó bảo toàn.

Trình thị Nam Nghi nếu chịu thấy các nàng, quan tài của dượng Trình Tri Viễn cũng không đến mức hiện tại còn gởi ở nghĩa trang!

Tề Duyên Tùng cuối cùng cầm theo lễ vật tìm tới ngũ phòng.

Tư Mặc giảng sinh động như thật:

“Tề nhị công tử tới cửa liền nói là thân thích của Trình gia, ngũ lão phu nhân khách khí tiếp đãi hắn, Tề nhị công tử nói chính mình là tới Nam Nghi cầu học, lão phu nhân khen hắn tiến tới, khen xong lại hỏi Tề nhị công tử chính là từ hẻm Dương Liễu lại đây hay sao. Tề nhị công tử nói còn chưa kịp đi thăm biểu muội, lão phu nhân có hơi chút không rất cao hứng, lại hỏi Tề gia có tính toán gì khác hay không, nói sang năm nên ra hiếu, Tề nhị công tử ấp úng không đáp được, lão phu nhân liền sai người tiễn khách!”

Tư Mặc và Tư Nghiên đều là người hầu của ngũ phòng, khế thân đã cho Trình Khanh, biến thành gã sai vặt của Trình Khanh, nhưng hai người ở ngũ phòng còn có rất nhiều thân thích bằng hữu, tình hình Tề Duyên Tùng bái phỏng ngũ phòng, nhóm v·ú già đều xem ở trong mắt, Tư Mặc sau khi nghe ngóng sẽ biết.

Đương nhiên, là chuyện không ảnh hưởng đến toàn cục, Tư Mặc hỏi thăm cũng không đáng kiêng kị.

Rốt cuộc Tề nhị công tử đứng đắn là thân thích nhà Trình Khanh, Trình Khanh nên biết.

Nếu là chuyện riêng tư khác của ngũ phòng, dù Tư Mặc chịu nói, Trình Khanh cũng không muốn nghe!

Thông qua một loạt thao tác này, Trình Khanh đã có hiểu biết nhất định với tính cách của Tề Duyên Tùng, đại khái đã sờ được kịch bản làm việc của đối phương:



“Hai ngày tới, Tề nhị công tử khẳng định sẽ tới hẻm Dương Liễu.”

Nếu Tề nhị công tử thực sự có cốt khí muốn phân rõ giới hạn cùng Trình thị, Trình Khanh không có gì để nói, ý tưởng của mỗi người không giống nhau, người ta vì thanh danh không muốn dính chọc nhà nàng, tuy bất cận nhân tình, nhưng lại chiếm đại nghĩa.

Nhưng Tề nhị công tử vì không trúng tuyển vào thư viện lại cầm lễ vật đi đến ngũ phòng, có thể thấy được cốt khí của hắn cũng thập phần hữu hạn.

Tề Duyên Tùng ở chỗ ngũ phòng vấp phải trắc trở, có tám phần khả năng là muốn tới hẻm Dương Liễu tìm vận khí!

“Nhưng thiếu gia sắp phải về thư viện……”

“Không sao, cứ để hắn tới, Nhưng hắn tới cửa nói cái gì, ngươi phải đi đến thư viện một chuyến nói lại cho ta nghe!”

“Tiểu nhân đã biết.”

Bản thân Trình Khanh dùng hai gã sai vặt cực xa xỉ, khiến cho Tư Mặc tiếp tục làm chạy chân cho nàng, Tư Nghiên vóc dáng cao, sức lực lớn, bình thường liền lưu tại hẻm Dương Liễu giúp Liễu thị làm việc nặng.

Trình Khanh còn định mướn một bà tử nấu cơm giặt giũ cho trong nhà, nhưng Liễu thị và đại nương tử đều không đồng ý, nàng chỉ có thể tạm thời từ bỏ. Có lẽ chờ nàng suy nghĩ cẩn thận xem có thể lợi dụng ngọn đồi hoang nhỏ như thế nào, thu vào trong nhà gia tăng, Liễu thị sẽ đồng ý mướn người!

Trình Khanh trở lại thư viện, Mạnh Hoài Cẩn đứng ở cửa lớn, nhìn dáng vẻ là đang chờ nàng.

“Sư huynh, có tin tức tốt sao?”

Nàng là hỏi thế tử Nghiệp Vương rốt cuộc có cần làm giả sổ sách hay không, bên môi Mạnh Hoài Cẩn có ý cười cực đạm:

“Xem như tin tức tốt đi, ta tới tìm ngươi thực hiện hứa hẹn…… Sư đệ, ngươi thật sự cần học bù!”

Trình Khanh thật sự cần học bù.

Lần thứ ba dán bảng thi tháng, nàng xếp hạng 107 lớp Đinh.

Đúng vậy, không chỉ không có tiến bộ, còn kém hơn cả lần đầu tiên, ông trời thật là không dễ lừa, có nghiêm túc học tập hay không, lập tức liền thể hiện chân thật ở trên bảng xếp hạng thành tích!

So sánh ra, Trình Khuê lần này lại thi khá tốt, ngay cả Thôi béo cũng tăng hạng.

—— Nhưng Du Tam cũng thi kém hơn so với lần trước!



Thành tích thi tháng của Trình Khanh bị lui bước nhưng không có người tới chê cười nàng, ở thư viện, kẻ đối đầu lớn nhất của nàng là Du Tam mấy ngày hôm trước đã bị nàng nói trấn trụ, hiện giờ còn đang hoài nghi xu hướng giới tính của chính mình, xa xa nhìn thấy Trình Khanh đều phải né xa ba thước, thật không có gan chó tìm Trình Khanh gây phiền toái.

Lại nói bản thân Du Tam cũng không thi tốt, nào có thể diện gì để cười nhạo Trình Khanh?

Thành tích này là tạm thời, bản thân Trình Khanh cũng không thèm để ý, nhưng truyền quay lại trong nhà, mấy người Liễu thị hơn phân nửa sẽ lo lắng.

Nhị phòng khẳng định sẽ chê cười.

Không quan hệ, lần sau nàng sẽ nằm trong top 100, Trình Khanh đối với việc này rất có tin tưởng.

Nàng sợ cái gì, Mạnh Hoài Cẩn - Giải Nguyên một tỉnh, sư huynh ưu tú nhất lớp Giáp đồng thời cũng là phu tử kiêm chức - sẽ dạy bù cho nàng, thành tích không tiến bộ mới là lạ.

Thư viện ban ngày đều có tiết học, Mạnh Hoài Cẩn có thể lợi dụng thời gian buổi tối, kêu Trình Khanh buổi tối đến ký túc xá hắn học bù.

“……!”

“Sư đệ cảm thấy không ổn sao?”

“Ổn, thực sự thỏa đáng, ta là sợ sư huynh quá mệt mỏi!”

Còn không phải là trai đơn gái chiếc đêm khuya tĩnh lặng ở chung một phòng sao?

Nàng có thể!

Nàng có thể cầm giữ được!

Khi cầm giữ không được liền ngẫm lại chuyện Trình Tri Viễn bị người độc chết, lại ngẫm đến Liễu thị mang theo ba tỷ tỷ ở nhà làm thêu thùa nuôi nàng đọc sách, ngẫm lại chí hướng khoa khảo nhập sĩ của nàng, dụ hoặc cùng mỹ nhân sư huynh ở chung một phòng nháy mắt sẽ giảm xuống thấp nhất.

Sự tình Mạnh Hoài Cẩn dạy bù cho Trình Khanh không có trương dương bốn phía, nhưng Thôi béo ở gần phòng nàng, quan hệ giữa hai người lại tốt, Trình Khanh cũng không cố tình giấu hắn, Thôi béo hâm mộ đến đôi mắt đều đỏ.

“Nếu Mạnh sư huynh có thể dạy bù cho ta một tháng, sang năm ta cũng sẽ nắm chắc trúng tú tài, nếu có thể giảng bài cho ta nửa năm, ngay cả cử nhân ta cũng có thể đạt được! Trình Khanh, ta ngày thường đối xử với ngươi cũng không tệ, ngươi có thể nào nhẫn tâm bỏ lại một mình ta đi nghe Mạnh sư huynh giảng bài? Ngươi có thể nói với Mạnh sư huynh, hai ta trình độ không sai biệt lắm, dạy một người và dạy hai người không có gì khác biệt, huynh đệ cũng không nói ngươi hỗ trợ không, nếu ngươi có thể nói động Mạnh sư huynh, ta có đại lễ tạ ngươi, ba trăm lượng…… Không, ta dùng 500 lượng bạc tạ ơn ngươi!”

Thôi béo tài đại khí thô, thế nhưng mưu toan dùng bạc mua chuộc Trình Khanh.

Trình Khanh giận dữ, “Ngươi quá keo kiệt, một tú tài ở trong mắt Thôi Ngạn ngươi chỉ trị giá 500 lượng?”

‘ Tú tài ’ giá trị bao nhiêu tiền không tiện yết giá, nhưng Thôi gia thiếu nhất không phải bạc mà là công danh, Mạnh Hoài Cẩn giảng bài là trân quý cỡ nào, Thôi béo bị Trình Khanh thuyết phục, chủ động kiểm điểm chính mình, nâng tiền trà nước hiếu kính Trình Khanh lên 800.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.