Du Tam nhìn chính mình chỉ xếp thứ 33, đôi mắt đau đớn, lại nửa ngày không nhìn thấy Trình Khanh, thể tích của Thôi béo không nhỏ, liền bị Du Tam theo dõi:
“Trình Khanh đâu?”
Thôi béo nhịn cười, “Trình Khanh mấy ngày nay xin nghỉ, Du sư huynh chiếu cố Trình Khanh như vậy, cũng không biết sao?”
Xin nghỉ?
Rốt cuộc là xin nghỉ, hay là sợ tới thư viện?
Du Tam cười lạnh, hắn còn không đến mức bởi vì Trình Khanh thi được thứ hạng 84 của lớp Đinh mà ghen ghét phát cuồng đến mức đánh cho đối phương một trận, khuôn mặt vàng vọt, vóc dáng nhỏ con kia có cái gì mà sợ! Liên tiếp mấy ngày, Du Tam đều cho người nhìn chằm chằm lớp Đinh chín chờ Trình Khanh xuất hiện, cố tình Trình Khanh vẫn luôn không có tới thư viện.
Du Tam tự dưng lại tăng thêm rất nhiều hỏa khí, với cái kiểu đánh cá ba ngày, phơi lưới hai ngày như Trình Khanh mà cũng muốn khoa khảo nhập sĩ sao?
Phi!
Mơ mộng hão huyền còn kém không nhiều lắm!
—— Nhưng Trình Khanh chậm trễ việc học, hắn vì sao lại giận như vậy?
Du Tam lâm vào trong mê mang.
Lý thị Ngũ phòng nghe nói Trình Khanh lần thứ hai khảo thí tiến bộ mười mấy thứ hạng liền thật sự cao hứng, vui tươi hớn hở nói với Trình Ngũ lão gia:
“Ta đã nói gì, Khanh ca nhi rất thông minh, kết quả thi một lần tốt hơn một lần! Hài tử kia thật có lòng, ở trên Văn hội thắng được đèn lồng cũng muốn đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-bao-nu-nhi-khong-lam-nen-viec-lon/3578750/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.