Chương trước
Chương sau
Du Tam nhìn chính mình chỉ xếp thứ 33, đôi mắt đau đớn, lại nửa ngày không nhìn thấy Trình Khanh, thể tích của Thôi béo không nhỏ, liền bị Du Tam theo dõi:

“Trình Khanh đâu?”

Thôi béo nhịn cười, “Trình Khanh mấy ngày nay xin nghỉ, Du sư huynh chiếu cố Trình Khanh như vậy, cũng không biết sao?”

Xin nghỉ?

Rốt cuộc là xin nghỉ, hay là sợ tới thư viện?

Du Tam cười lạnh, hắn còn không đến mức bởi vì Trình Khanh thi được thứ hạng 84 của lớp Đinh mà ghen ghét phát cuồng đến mức đánh cho đối phương một trận, khuôn mặt vàng vọt, vóc dáng nhỏ con kia có cái gì mà sợ! Liên tiếp mấy ngày, Du Tam đều cho người nhìn chằm chằm lớp Đinh chín chờ Trình Khanh xuất hiện, cố tình Trình Khanh vẫn luôn không có tới thư viện.

Du Tam tự dưng lại tăng thêm rất nhiều hỏa khí, với cái kiểu đánh cá ba ngày, phơi lưới hai ngày như Trình Khanh mà cũng muốn khoa khảo nhập sĩ sao?

Phi!

Mơ mộng hão huyền còn kém không nhiều lắm!

—— Nhưng Trình Khanh chậm trễ việc học, hắn vì sao lại giận như vậy?

Du Tam lâm vào trong mê mang.

Lý thị Ngũ phòng nghe nói Trình Khanh lần thứ hai khảo thí tiến bộ mười mấy thứ hạng liền thật sự cao hứng, vui tươi hớn hở nói với Trình Ngũ lão gia:

“Ta đã nói gì, Khanh ca nhi rất thông minh, kết quả thi một lần tốt hơn một lần! Hài tử kia thật có lòng, ở trên Văn hội thắng được đèn lồng cũng muốn đưa một chiếc lại đây…… Ta còn tưởng rằng hắn được nghỉ sẽ lại đây một chuyến, sao ngay cả nhà cũng không trở về?”

Trình Ngũ lão gia có hơi chút thất thần.

Trình Khanh vì sao không về nhà hắn đương nhiên biết, hẻm Dương Liễu bên kia và Lý thị đều cho rằng Trình Khanh ở thư viện, kỳ thật người là bị Mạnh Hoài Cẩn kêu đi, còn xin thư viện cho nghỉ mấy ngày…… Mạnh Hoài Cẩn gần đây hành tung thần bí, Trình Ngũ lão gia không khỏi nhíu mày.

“Việc hôn nhân của Dung nương bà cũng nên xử lý đi.”

Dung nương là nữ nhi của Lý thị cùng Ngũ lão gia, bối phận cao hơn so với Trình Khanh, tuổi lại tương đương cùng đại nương tử, năm nay đều đã 17 tuổi.

Nữ nhi của Trình thị không lo không gả được, huống chi là nhà tộc trưởng, Dung nương sớm hai năm nên nghị thân, Lý thị đã xem trọng một người cho nữ nhi, đúng là Mạnh Hoài Cẩn tiền đồ vô lượng!



Năm ấy, Mạnh Hoài Cẩn chưa đầy hai mươi tuổi đã nhất cử đoạt Giải Nguyên đứng đầu tỉnh, người chi lan ngọc thụ như vậy, tuy là xuất thân hàn môn cũng có thể làm con rể Trình gia!

Huống chi, Trình thị xem trọng Mạnh Hoài Cẩn, giúp đỡ đối phương cũng ngại không đủ, lại không có gì so với liên hôn càng củng cố quan hệ hơn.

Trước đây, Trình Dung mười lăm tuổi, Mạnh Hoài Cẩn mười tám, Mạnh Hoài Cẩn tuy có tiền đồ lại vô gia thế, Trình Dung là nữ nhi ngũ phòng tỉ mỉ giáo dưỡng, việc hôn nhân này từ nơi nào xem đều thực xứng đôi.

Cố tình phụ thân Mạnh Hoài Cẩn bệnh nặng, đột nhiên nghe tin vui Mạnh Hoài Cẩn trúng cử, cảm xúc vừa kích động liền không vượt qua được.

Mạnh gia là trước hỉ sau bi, Mạnh Hoài Cẩn muốn giữ đạo hiếu cũng bỏ lỡ thi hội, chuyện nghị thân tự nhiên cũng tạm thời gác lại.

Người ngoài chỉ nói Trình Ngũ lão gia đối với Mạnh Hoài Cẩn phá lệ coi trọng là bởi vì hắn tiền đồ vô lượng, lại không biết Mạnh Hoài Cẩn là con rể tương lai Ngũ lão gia nhìn trúng——

Nhắc tới hôn sự của nữ nhi, Lý thị cũng không rảnh lo quan tâm Trình Khanh, nàng đề ra nghi vấn của chính mình với Ngũ lão gia:

“Chúng ta và Mạnh gia tuy không công bố tin tức kết thân ra bên ngoài, hai nhà lại đã sớm có ăn ý, vốn cũng nói là chờ Mạnh Hoài Cẩn sang năm kim bảng đề danh mới nghị thân, hiện tại nghị thân, có thể khiến Hoài Cẩn bị phân tâm hay không?”

Dung nương đích xác đã 17 tuổi, Lý thị làm sao mà không lo lắng cho hôn sự của nữ nhi!

Nhưng nữ nhân có hơn phân nửa đều dựa vào ‘ phu vinh thê quý ’, tiền đồ của con rể tương lai cũng không thể bị chậm trễ nha.

Trình Ngũ lão gia vuốt chòm râu, “Thành thân có thể chờ đến sang năm, trước xử lý việc hôn nhân đã, trao đổi T canh cũng không chậm trễ Mạnh Hoài Cẩn khoa khảo.”

Nói vậy cũng rất có đạo lý.

T canh chính là hôn thư, mặt trên sẽ viết sinh thần bát tự và quê quán của hai bên nam nữ, trước từ nhà trai đưa T canh của chính mình đến nhà gái, nếu nhà gái đồng ý hôn sự này liền giữ T canh của nhà trai lại, cũng đưa T canh của chính mình đến nhà trai, trao đổi xong, hai bên nam nữ liền đính hôn thành công, dư lại chính là chọn ngày thành hôn.

Trước khi trao đổi T canh còn muốn hợp bát tự, nếu không khép được bát tự, trình tự nghị thân hơn phân nửa sẽ phải bỏ dở, có thể đi đến một bước trao đổi T canh này, việc hôn nhân đã là nắm chắc, hai bên đều có thể công bố hôn tin với bên ngoài.

Trượng phu nói chỉ tiến hành đến trao đổi T canh, Lý thị vừa lòng.

Người giỏi như Mạnh Hoài Cẩn là thực đoạt tay, nếu hôn sự không sớm định ra, sang năm Mạnh Hoài Cẩn vào kinh thi hội kim bảng đề danh, quyền quý trong kinh cũng có nữ nhi đợi gả, Mạnh Hoài Cẩn nửa đường bị bắt mất, Lý thị cũng không có chỗ nói rõ lí lẽ nha!

Ổn thỏa nhất kỳ thật còn không phải trao đổi T canh, mà là trước khi Mạnh Hoài Cẩn vào kinh đính thân.

Chỉ là, như vậy có vẻ Dung nương thực sốt ruột, nhà gái quá vội vàng, Lý thị sợ nữ nhi bị nhà chồng xem nhẹ.

Dù hiện tại nghị thân, cũng không thể từ ngũ phòng mở miệng, Lý thị sẽ tìm người trung gian đi ám chỉ Mạnh gia, nếu Mạnh gia có ý, sẽ tự chủ động tới cửa cầu thú Dung nương, đây vốn là trình tự hai năm trước nên hoàn thành, hiện giờ lại một lần nữa tiếp tục.



Mạnh gia có thể cự thân hay không?

Lý thị căn bản không suy xét quá.

Mạnh Hoài Cẩn hiện tại còn chưa có làm quan, Dung nương nơi nào không xứng với đối phương?

Trừ phi Mạnh Hoài Cẩn tâm khí cao, tưởng đá rơi Trình thị, tìm cho chính mình một nhạc gia càng có tiền đồ hơn.

Trình Ngũ lão gia cũng không có lạc quan giống như thê tử.

Là địa đầu xà (*) huyện Nam Nghi, Ngũ lão gia biết Nam Nghi gần đây có một đại nhân vật tới, đối phương thân phận mẫn cảm, Trình Ngũ lão gia không tính toán đi phía trước thấu, cố tình Mạnh Hoài Cẩn cùng bên kia đi rất gần, này cùng Trình thị luôn luôn xử sự phương châm là rời bỏ.

(*) Cường long bất áp địa đầu xà: rồng cũng khó thắng được rắn địa phương → quan chức cấp cao cũng không thắng được người cầm đầu ở địa phương —> phép vua thua lệ làng.

Mạnh Hoài Cẩn thật là một viên ngọc quý, nhưng nếu tâm không giống Trình thị, lại có ích lợi gì đâu?

Trình Ngũ lão gia lúc này nhắc lại việc nghị thân, cũng không phải sốt ruột gả nữ nhi, mà là dùng việc này tới thử Mạnh Hoài Cẩn!

……

Trình Khanh ở hội Văn cực kỳ nổi bật.

Xếp hạng thi tháng tiến bộ.

Người thân cận sẽ vì Trình Khanh cao hứng, nhưng nhị phòng sẽ không nghĩ như vậy, từ khi tin tức Trình Khanh nổi bật ở hội Văn trung thu truyền quay lại, trong viện của Chu lão phu nhân lại dày đặc mùi dược vị, Hoàng thị biết mẹ chồng trong lòng không thoải mái, thỉnh an vấn an càng thêm ân cần, chỉ sợ Chu lão phu nhân sẽ rải cục tức lên trên người mình.

Trong lén lút Hoàng thị cũng cảm thán cùng người bên cạnh mình:

“Hội văn có nhiều người như vậy, dù cho Khuê ca không phải nổi bật nhất, sao lại để Trình Khanh đạt được hạng nhất chứ?”

Một đám thư sinh cũng quá phế vật, thế nhưng để một đứa trẻ mười ba tuổi như Trình Khanh đè ở trên đầu.

Trình Khuê từ nhỏ đã xuôi gió xuôi nước, bỗng nhiên nhảy ra một kẻ tên Trình Khanh, người ngoài khẳng định sẽ đặt hai đường huynh đệ ở bên nhau so sánh, lần này thi tháng Trình Khuê bị giảm thứ hạng, có thể thấy được là bị ảnh hưởng không tốt.

Hoàng thị cũng không phải thế Trình Khuê nhọc lòng tiền đồ, Trình Khuê có tiền đồ nàng là thẩm thẩm cố nhiên sẽ thơm lây, nhưng cũng chỉ là hữu hạn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.