Du lão thái quân không cho là đúng.
Dù Trình Tri Viễn còn sống, cũng chỉ là một tiểu tri huyện thất phẩm, nhi tử của bà là tri phủ tứ phẩm, chẳng lẽ sẽ sợ một tri huyện sao?
Huống chi, Trình Tri Viễn đã chết, còn c.h.ế.t không sáng rọi.
Trình Khanh là con trai của phạm quan, nếu không phải họ Trình, nào có tư cách đi học chung một thư viện với cháu trai bảo bối của bà!
Du tri phủ không nói đạo lý với lão mẫu thân được, trực tiếp liền lướt qua lão thái quân làm quyết định.
Du lão thái quân lần này cũng không ra mặt thay đứa cháu trai bảo bối được, Du tri phủ lên tiếng muốn thu thập nghịch tử, Du Tam tránh ở trong thư viện không lộ mặt, Du tri phủ liền chặt đứt tiền tiêu dùng của Du Tam.
Cả nhà trên dưới ai cũng không được cho Du Tam tiền hay đồ, Du Tam từ trước đến nay ăn xài phung phí, chờ hắn tiêu hết bạc trên người, tự nhiên sẽ ngoan ngoãn về nhà nhận sai.
Bên kia, Du tri phủ không chỉ có viết một phong thư tạ lỗi cùng Trình Ngũ lão gia, còn tống cổ tâm phúc tặng một đống lễ vật đến hẻm Dương Liễu, an ủi Liễu thị, thế nhi tử nhận lỗi.
Liễu thị không dám thu lễ vật của Du gia, Trình Khanh lại thoải mái hào phóng nhận đồ:
“Du đại nhân săn sóc yêu dân, Tuyên Đô phủ có tri phủ như Du đại nhân là phúc của bá tánh!”
Lời nói của nàng thành khẩn không giống như là vuốt m.ô.n.g ngựa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-bao-nu-nhi-khong-lam-nen-viec-lon/3578723/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.