Cả lớp ngạc nhiên trước thái độ của nó nhưng cũng chẳng ai nói gì bởi học lớp này thì học sinh đều "không phải dạng vừa", không để ý gì đến nó nữa mọi người đều tập trung vào chuyên môn của mình: thầy dạy phần thầy, trò làm gì kệ trò; nước sông không phạm nước giếng.
Reeng...reeng...reeng...
Ba tiết học đầu tiên trôi qua nhanh chóng. Cả lớp ùa nhau ra căn tin chỉ còn mỗi nó. Thấy ồn ào, nó nhíu mày ngước đầu lên nhìn xung quanh
" À, đã ra chơi. Thảo nào ồn đến vậy!", nó cảm thán xong cũng nhanh chân xuống căn tin
Dưới căn tin náo nhiệt khiến nó buồn bực, bước chân nhanh hơn đến quầy mua đồ cấp tốc rồi vọt vào lớp
Ăn xong nó vơ vội đống rác to đem đi vứt. Nào ngờ mới đi ra khỏi lớp thì gặp xui, va phải ai đó và vung đống rác bay tứ tung khắp nơi còn nó thì nằm trong vòng tay của ai đó, mọi người xung quanh bất ngờ ôm miệng. (Yuri: Sợ phát ra tiếng động ý mà)
Nó với người kia vừa xoay vừa nhìn nhau, rác vươn vãi xung quanh làm nó suy nghĩ "" What the hợi?. Sao giống phim thế. Mà trong phim là hoa còn bây giờ là rác. Người đẹp như mình sao lại gặp phải cảnh như vậy hả trời. Thật đau lòng"" Nó mãi suy nghĩ mà không biết người kia đang nhìn mình chằm chằm. Phía xa xa, có một tốp nữ đang quét ánh mắt về phía nó với cái nhìn không mấy ""thiện cảm""
- Nó là con nào?, cô gái mái tóc hung đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-quy-vo-tam-va-ac-ma-vo-tinh/2162172/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.