Cộp...cộp...cộp... 
Rầm... 
Chiếc giày cao gót đỏ tươi giẫm lên chiếc ghế bên cạnh nó 
- Hyo phải không?., giọng nói chanh chua vang vọng cả phòng. Làm như không nghe nó tiếp tục thu dọn sách vở của mình. 
Chát... 
Cả khuôn mặt nó tối xầm, bên má đỏ một mảng, đôi mắt của nó lóe lên tia chết chóc. Thân thủ nhanh nhẹn quay lại đưa gót chân, nghiêng một bên đá vào mặt kẻ vừa tát nó 
- Mày dám đánh tao., cô ta nhoài người xuống đất một tay ôm lấy một bên má một tay chỉ thẳng vào mặt nó, khóe miệng rỉ máu hét lên 
"Còn ngồi được. Khá lắm", nó nhăn mặt lẩm bẩm. Nhún người bật nhảy ra đằng sau cô ta, nhấc chân qua eo bên phải hất tung người cô ta vào tường cuối lớp 
Ầm... 
Tiếng thịt người va chạm với mặt tường vang lên làm những người ở đó chết sững. 
Phụt... 
Cô ta ôm ngực phun máu rồi ngất lên sàn nhà 
"Nhàm chán", nó bất mãn khi thấy cô ta quá yếu. Nó quay sang nhìn những kẻ còn lại, ánh mắt như muốn xuyên thủng bọn họ. Cả đám sợ quá không biết phải làm gì, đứng im nhìn đất 
Nó kéo chiếc ghế của nó lại ngồi, đưa tay tháo đôi giày cùng đôi tất đang mang của nó quẳng lại cho cô ta 
- Bẩn chết đi được., thái độ ghét bỏ của nó khiến những kẻ còn lại ngỡ ngàng lẩm bẩm: "Chị chê bẩn sao còn đánh làm gì". Nó quay sang cầm cặp đeo lên vai, bước chân trần ra khỏi lớp 
- Dọn xong 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-quy-vo-tam-va-ac-ma-vo-tinh/2162171/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.