"Xin hỏi Lãnh tiên sinh đến đây có việc gì?" Nhìn Lãnh Dật Hiên ôm người đàn bà khác vào cả nhà họ Bùi đều đứng hết lên trên mặt biểu lộ sự không chào đón vị khách này. 
 "Các người hẳn là biết tôi đến đây làm gì! Mau giao hai đứa nhỏ ra đây cho tôi." Lãnh Dật Hiên vừa ôm chặt người đàn bà bên cạnh vừa trừng mắt nhìn người nhà họ Bùi. 
 "Hiện nay tôi và anh vẫn là vợ chồng vì vậy đừng có mong động vào con tôi." Bùi Ngân An cười thê lương, cả trái tim bà đã bị người ta đẩy xuống hầm băng vạn trượng mãi mãi không thể kéo lên được. 
Nhìn chồng mình ôm người đàn bà khác còn hống hách đến tận cửa đòi bắt con gái mình đi đúng là cuộc đời trêu người. Nếu cho Bùi Ngân An chọn chắc chắn bà sẽ chọn giết chết hai kẻ trước mặt. Nhưng vì con vì gia đình bà không thể cũng không cho phép mình làm như vậy. 
 "Cô còn muốn gì nữa, cô hại chết con trai tôi giờ lại không muốn để chúng tôi bên cạnh nhau, cô đúng là độc ác." Người phụ nữ trong lòng Lãnh Dật Hiên rống lên. Ai nhìn vào cũng thấy thương tiếc nhưng ở góc độ của Băng Tâm có thể thấy rõ nụ cười đắc thắng trên gương mặt kia. 
"Các người muốn ở lại cùng nhau, đừng mơ." Bùi Ngân An thực sự không chịu nổi nữa rút một cây súng trong người ra bắn trúng bụng người phụ nữ trước mặt. 
"Cô thật quá lắm rồi." Ôm thân thể đầy máu sắp ngã trên đất, Lãnh Dật Hiên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-quy-khat-mau/2102269/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.