Đấu nội lực, kiêng kị nhất việc phân tâm, mấy người Tửu Công cùng Đặng Húc sao còn có tâm tư uống rượu, không hề chớp mắt nhìn chằm chằmcuộc chiến đang đến hồi biến hóa, vẻ mặt càng ngày càng nghiêm trọng,đối với việc này bọn họ căn bản không thể gấp gáp giúp đỡ được gì, chỉcó thể ngóng trông Trầm Ngạn Khanh có thể giành phần thắng, hoặc dọa sợkhiến kẻ địch thối lui cũng tốt.
Khách khứa khắp hai tầng lầu trên lầu dưới, đều là hiệp khách bôn batrên giang hồ, bọn họ hàng năm đều liếm máu trên đao, sớm đã thấy chếtkhông sờn, sinh mạng của người khác đương nhiên cũng không khiến bọn họđể vào mắt.
Hai bên đối chọi, chỉ cần chút sơ sẩy, bên kia sẽ có thể nhân cơ hội vùng lên tiêu diệt.
Trọng Tam Lâu không bởi vì thủ hạ chết đi mà dao động, thậm chí ngay cả ánh mắt cũng không chớp, “Trầm cung chủ, nghe nói ngươi rất yêu nương tử của ngươi.”
Trầm Ngạn Khanh không phủ nhận, khí lạnh mạnh mẽ vờn quanh thân, nhẹ giọng nói: “Yêu hơn cả mạng.”
”Nghe nói ngươi có một đứa con trai hoạt bát đáng yêu.”
”Không phải nghe nói, là sự thật.”
Một hỏi một đáp, hai bên đều thật bình tĩnh, cuối cùng người áo đen hỏigằn từng chữ: “Vậy Trầm cung chủ có hiểu thế nào là yêu ai yêu cả đườngđi không?”
”Tam Lâu tiên sinh, loại việc uy hiếp này không thích hợp để ngài ra tay đâu.” Trầm Ngạn Khanh vững vàng không dao động.
Người áo đen phát hiện hơi thở Trầm Ngạn Khanh nổi lên mênh mông như gió biển, vẫn luôn cuồn cuộn, tựa như dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-phu-cuong-sung-the/564860/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.