Hôm sau Lý Minh Kỳ dậy khá trễ, đầu mơ hồ có dấu hiệu nóng lên. Mấy ngày nay đường xa mệt nhọc, ban ngày ướt mưa nhiễm lạnh, buổi tối lại khôngnghỉ ngơi tốt, không bệnh mới là chuyện lạ. Nàng biết ba người hôm qualà huynh đệ đồng môn của Trầm Ngạn Khanh, kiếp trước nàng chưa từng tiếp xúc gần, mỗi lần gặp mặt ba người đó cũng chưa từng hòa nhã, luôn hỏivì sao nàng không rời xa tiểu sư đệ một chút, hỏi vì sao nàng chưa chết, sao lại khiến mọi người đều khốn khổ. 
“Khách quan đêm qua nghỉ ngơi tốt chứ?” Tiểu nhị thấy Lý Minh Kỳ xuống lầu, cười ha ha đon đả tiếp đón. 
Trên mặt Lý Minh Kỳ mang mặt nạ, không chút nhìn ra là kỳ thật nàng đãsốt đỏ cả mặt, nàng cười lễ phép với tiểu nhị, “Cũng không tệ lắm, phiền tiểu nhị ca, chuẩn bị giúp ta một ít lương khô mang theo trên đường, ta muốn đi.” Nàng tự hỏi ba người đó đang ở đây, có phải Trầm Ngạn Khanhcũng đang ở nơi này không? Nếu phải liệu nàng có nên tìm hắn nói chuyện? Cách một đời, hắn có nghĩ nàng là một kẻ lừa đảo không? Dù sao nữ nhânchủ động luôn khiến người ta coi thường, bất quá chuyện này chẳng saohết, chỉ cần bọn họ kết thúc là được. 
“Được rồi, khách quan yên tâm, đảm bảo ngài sẽ vừa lòng.” 
Lý Minh Kỳ không muốn ở lâu, dùng điểm tâm chỉ đơn giản là húp một ítcháo và ăn một quả trứng luộc, khi rời khỏi còn cố ý hỏi một câu: “Tiểunhị ca, ta hỏi ngươi một chuyện, vị nam tử áo đỏ hôm qua là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-phu-cuong-sung-the/564711/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.