Hồi còn bé, thân thể Lý Minh Kỳ không được tốt, Lý Tấn Dương thấy nữ nhi có hứng thú với võ học, liền bảo nàng cùng học võ với ca ca, về sau caca càng học càng giỏi, hàng năm đều xông xáo giang hồ, quanh năm suốttháng không về nhà được vài lần, mà nàng thì lại ở nhà làm bạn với chamẹ.
Nói tới công phu sâu hay cạn, theo như lời ca ca, công phu củanàng chính là công phu mèo quào, khoa chân múa tay nhìn thì đẹp nhưngkhông dùng được, thật ra cũng là cố mà luyện thành, có thể dùng để hùdọa người khác. Nàng muốn đến Vô Trần cung, gặp người nọ, trước mặt sưphụ hắn mà trả ngọc Phượng này lại. Nếu kiếp này muốn sống thoải mái,chuyện giữa bọn họ cần phải kết thúc, chuyện kiếp trước không thể táidiễn.
Sáng sớm hôm sau, cửa thành vừa xuất hiện mấy tiểu thương đưatrái cây rau dưa mới hái vào thành. Lý Minh Kỳ liền xoẹt qua dòng người, ra khỏi cửa thành lại không nhịn được mà liếc mắt nhìn lại, cái nhìnnày mang theo nhiều lưu luyến và vướng bận, nhẹ giọng nói một câu xinlỗi rồi mới rời đi.
Sáng hôm nay, Tiểu Mễ gọi tiểu thư dậy, không ai lên tiếng trả lời, lúcđầu nàng ta còn tưởng tiểu thư vẫn nằm nướng trên giường. Lúc đẩy cửabước vào mới phát hiện chăn đệm trên giường được sắp xếp gọn gàng, trong phòng cũng không thấy bóng dáng tiểu thư nhà mình. Người đã đi đâu?Tiểu Mễ hơi hoảng, tìm khắp trong ngoài lần nữa, cuối cùng mới chú ýthấy trên bàn trang điểm có một tờ giấy Tuyên Thành. Trên giấy nét mựcđã khô, nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-phu-cuong-sung-the/564710/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.