Hoàng triều Đại Hạ, năm thứ hai mươi lăm dưới thời Vũ Đế, kinh đô Thượng Kinh.
Trên phố chiêng trống ngập trời, vô cùng náo nhiệt, hôm nay là ngày đạihôn của cung chủ Vô Trần cung, cưới tiểu thư của tể tướng đương triều,dân chúng khắp thành bàn tán say sưa, đầu đường cuối ngõ ai cũng đềubiết rõ.
Cũng chính hôm nay, Lý Minh Kỳ lại rơi xuống thân phận người vợ bị vứtbỏ, một thân nghèo túng bị nhà chồng đuổi ra khỏi cửa, trong một đêm,chỉ còn hai bàn tay trắng.
Lý Minh Kỳ đã không còn đường để đi, đứng sau đám người, xa xa nhìn người nọ toàn thân mặc hỉ phục chú rể, cưỡi con ngựa tốt, thật hào hoa phong nhã. Rõ ràng chính là một vị công tử tươi sáng không nhuộm bẩn thế tục, sao lại cất chứa tâm hồnđộc ác tới vậy? Lý Minh Kỳ nghĩ thế nào cũng không hiểu được, nàng nayđã vỡ vụn không thể khôi phục, chẳng lẽ nàng còn phải sống nhục ao ướcsự bố thí thương hại của hắn sao? So với sống mà phải chịu giày vò,chẳng bằng dứt khoát cho xong mọi chuyện.
Nàng tự hỏi không chỉ một lần, rằng nàng thật sự vô tội ư? Nàng đã làmsai điều gì ư? Sao số phận lại trêu chọc nàng đến vậy? Vì sao đến bướcđường này, lại chỉ mình nàng hoang vu vô tận? Nàng nghĩ, có lẽ, nàngthực sự có tội, tội đã đầu thai lộn chỗ, tội gây ở kiếp trước, chịu ởkiếp này.
Trầm cung chủ như có linh cảm, liếc mắt quét về phía Lý Minh Kỳ, lộ ramột nụ cười đầy ẩn ý, nếu như hỏi lại, đến mức này, nàng đã vừa lòngchưa?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-phu-cuong-sung-the/564702/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.