Một đêm Viên Vô Song không về nhà,không thể là bí mật vĩnh viễn, rất nhanh liền truyền tớitai bạn tốt. Theo thường lệ, ngày nghỉ cô nhất địnhđến quán cà phê bạn tốt dùng cơm, vừa mới bước vào, liềnphát hiện bạn tốt nhìn mình chằm chằm không chớp mắt.
Cô ngồi ở trước quầy ba,lười biếng nâng lên khuôn mặt nhỏ nhắn, “Nhìn cái gì?”
“Nhìn cậu mặt mày hớn hở quánha!” Mạc Đề Nguyệt nháy mắt mấy cái.
Sắc mặt Viên Vô Song khẽ trởnên hồng, trong khoảng thời gian ngắn nói không ralời.
Hiếm khi nhìn thấy bạn tốt có vẻmặt như thế, Mạc Đề Nguyệt lộ ra nụ cười ý tứ sâu xa(nguyên vănlà “nại nhân tâm vị”).
“Xem ra lời đồn là thật a!”
“Lời đồn gì? Tớ là tới ănđiểm tâm, cũng không phải là tới giải đố.” Viên VôSong tức giận nói.
“Còn giả bộ à!” Mạc Đề Nguyệtnằm ở trên quầy ba, không dự định dễ dàng bỏ qua cho cô.“Rõ ràng thân nhau, cũng không nguyện ý cùng bạn tốttiết lộ tiến độ chút sao?”
“Tớ van cậu!” Viên Vô Song trởngười lại liếc mắt, “Tại sao lời đồn truyền đi nhanhnhư vậy?”
“Đây là niềm vui thú duy nhấtcủa người dân nơi đây.” Mạc Đề Nguyệt nhếch miệngcười một tiếng, “Chia sẻ một cái thôi! Quan Triệt gầnđây chính là người vừa lòng đẹp ý nhất trong nhữngngười đàn ông xuất sắc, lại bị cậu nhanh chân đếntrước, nhất định sẽ khiến rất nhiều lòng của các côgái tan nát.”
Khuỷu tay Viên Vô Song chống đỡtrên quầy ba, bất đắc dĩ hếch đôi môi lên, “Không phảilà tớ đi trêu chọc anh ta.”
“Ác?” Chậc chậc, hứng thú đồn đãi thậtlà say mê.”Nói như vậy, là Quan Triệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-nu-vuong-phach-loi/199718/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.