Nghiệm hàng? Cô vẫn còn đangsuy tư cái vấn đề này, nghĩ đến Quan Triệt muốn chủ độngcởi quần áo ra, để cho cô mở rộng tầm mắt......Nhưng bởi vì A Tang xông cửa đi vào, mà tuyên cáo bỏ dở.
Chẳng qua là hai chữ“nghiệm hàng” vẫn ở lại trong đầu của cô, cho dùđã qua mấy hôm, thỉnh thoảng vẫn còn nhớ tới.
Tựa như hiện tại, cô ngồi ở trướcquầy ngẩn người.
Kể từ sau khi Quan Triệt to ganhôn cô, trong cơ thể cô ẩn núp tình dục bị hắn câudẫn.
Mặc dù cô đối với hắn cònchưa hiểu rõ ràng, nhưng là ấn tượng của hắn với côcàng lúc càng khắc sâu, hắn ở trong cuộc sống của côcàng lúc càng rõ nét. Có lẽ quá khứ cô quá mức tựphụ cao ngạo, đối với người không quen, cô luôn làm nhưkhông thấy, hay là nói cô căn bản không có lưu ýsự tồn tại của những người khác. Lúc này cô mớihiểu được, thì ra là Quan Triệt kia bề ngoài ôn hoà lại cólực hấp dẫn trí mạng cùng mị lực không muốn ai biết.
Mà mị lực của hắn, trước tiếp xúc hắn,sau đó tựa như dính vào độc dược, vừa đụngliền nghiện, không cách nào khống chế bị giam cầm luânhãm.
Đàn ông như vậy, mới là kinh khủng.
Bề ngoài vô hại, nội tâm lại làmcho người ta hết sức căng thẳng như chơi với lửa.
Viên Vô Song hoảng hốt, tự hỏingười đàn ông tên Quan Triệt này, bất tri bất giác (khônghay không biết),thế nhưng nhớ tới vóc người săn chắc dướiáo khoác trắng của hắn......
“Vô Song.” Một giọng nữ gọi cô.
Một lúc lâu, Viên Vô Song mới phục hồitinh thần lại, nhìn về nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-nu-vuong-phach-loi/199715/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.