Lục Tử Mặc đứng dậy mang hộp cơm ra ngoài bỏ, đi đến hành lang anh vô tình thấy Thẩm Nhược Giai đang cười nói với một tên nào đó.
Bất chợt cảm giác khó chịu tức tối lại nảy sinh, Lục Tử Mặc nắm chặt tay nghiến răng bỏ đi chỗ khác. Anh lủi thủi ra công viên gần đó ngồi.
Lục Tử Mặc chăm điếu thuốc, từng hơi từng làn khói, Lục Tử Mặc cố gắng lấy lại bình tĩnh anh chẳng biết bản thân đã bị gì.
Thẩm Nhược Giai quay lại phòng nhưng không thấy anh đâu, cô nghĩ anh đi mua gì đó nên cũng không mấy quan tâm.
Thẩm Nhược Giai ra ngoài đi đến cửa hàng tiện lợi để làm ca trưa sẵn phụ giúp Mạc Mạc một chút.
" Hello Mạc Mạc "
" ôi cô bạn của tôi, cô mới nghỉ hai hôm mà chỗ này buồn đến lạ luôn ý "
" tôi vào làm ca trưa đến gần tối tôi vào viện cùng dì rồi "
" ngày mai ca chiều không làm tôi sẽ qua thăm dì ấy "
" cảm ơn nha "
" có gì đâu mà "
Thẩm Nhược Giai lấy tạp dề mang vào rồi đi ra sao bê đồ vào kho, sẵn thấy một vài kệ sắp hết đồ nên cô vào lấy thêm.
Vào nhà kho thì bất chợt đèn bị hỏng làm cả kho điều ngập trong tối, Thẩm Nhược Giai bỏ đồ xuống lấy điện thoại ra mở đèn pin.
Cô bê nốt vào kho rồi đi ra ngoài, vừa bước tới cửa thì Thẩm Nhược Giai cảm thấy có ai đó đang nhìn cô, Thẩm Nhược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-nu-vuong-dung-quay-nua/2930977/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.