Thái Thượng Nhị Trưởng Lão lắc đầu không đồng ý.
Tuy mấy năm nay nhìn bốn người bọn họ nhìn khoẻ mạnh nhưng thực chất đã gần như nỏ mạnh hết đà rồi, nếu lần này ra tay với Tứ đại Tông Phái, các trưởng lão trấn tông của Tứ đại Tông Phái liên hợp, bọn họ chưa chắc đã chống lại được.
Huống chi, Phượng Thiên Tông đã xuống dốc thế này, mấy năm nay tuy rằng sống cũng không tệ, nhưng cũng chẳng có Nguyên Anh tu sĩ xuất hiện.
À, có Phượng Thiên Tử Mạc đạt Linh Tịch, nhưng như thế vẫn không đủ.
Phượng Thiên Tông muốn yên ổn, tuyệt đối không nên gây thù chuốc oán.
Mặc Kinh Phong nhíu nhíu mày hỏi.
-" Tình trạng sức khỏe của các vị không ổn định ?"
-" Đúng vậy, chúng ta luôn giấu đi chuyện này, không cho ai biết cả."
Thái Thượng Tứ Trưởng Lão than thở, có chút não nề.
-" Mấy lão bất tử chúng ta đã sống quá lâu rồi."
Có lẽ đã mấy trăm năm rồi, nhưng tất cả đều vì Phượng Thiên Tông, bọn họ mới cố kéo dài tới bây giờ.
-" Vậy tại sao lúc gặp Nguyệt nhi, các vị không nói với muội ấy..."
Còn cố tỏ ra hoạt bát nhanh nhẹn đầy sức sống nữa.
Huống hồ Mặc Nguyệt cũng không nhìn ra thân thể bọn họ có vấn đề, vậy chỉ có thể nói là bọn họ che giấu quá sâu.
-" Chúng ta đã là mấy lão đầu, làm sao có thể áp đặt hết mọi chuyện lên đầu một tiểu bối."
Vả lại khi đó Mặc Nguyệt đã rất bận rộn chuyện Phượng Thiên Tử Mạc rồi.
-" Vậy đợi Nguyệt nhi trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-nu-trung-sinh-vuong-phi-dang-yeu-cua-lanh-khoc-vuong-gia/1259233/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.