Ba người Thái Thượng Trưởng Lão và Phượng Thiên lão gia tử bị doạ kém chút ngất đi.
Thật bưu hãn !
Nha đầu này đủ trâu bò !
Người trên đời này có thể khiến lão Đại chật vật như thế, chỉ sợ chỉ có nha đầu này !
Mặc Kinh Phong lại bình tĩnh lạ thường, Mặc Nguyệt như vậy không phải hắn thấy lần đầu tiên, ở kiếp trước hay kiếp này nàng đều trâu như vậy, nàng tu Ma không biết đã lấy hết bao nhiêu đầu của cường giả cấp bậc cao hơn nàng, bây giờ nàng là một Y Sư, dụng độc để giết người là chuyện bình thường, đâu ai nói Y Sư là không được dụng độc ? Huống hồ Y Sư dùng độc trên đại lục này cũng không phải không có.
Thái Thượng Đại Trưởng Lão ho khan vài tiếng, sắc mặt bắt đầu chuyển xanh, môi tím tái, hiển nhiên là dấu hiệu trúng độc. Mặc Nguyệt cong lên đôi môi anh đào xinh đẹp, giọng lại như băng chùy đâm thẳng vào tim :
-" Đây là cái giá phải trả khi ngươi dám động đến ca ca ta, nào, giờ có di ngôn gì thì mau mau nói đi, tránh cho trên đường xuống Địa Ngục lại hối hận, lúc đó cho dù muốn trở lại nhân gian thì Hắc Bạch Vô Thường cũng không cho ngươi cơ hội đâu !"
Nói rồi lưỡi kiếm Băng nhẹ nhàng chạm vào cổ Thái Thượng Đại Trưởng lão, một đường máu mỏng dần dần xuất hiện.
-" Nha...đầu ngươi...là Độc Sư ?"
Thái Thượng Đại Trưởng Lão khó khăn hỏi, lão không biết đây là loại độc dược gì, muốn bức ra lại không bức được, chỉ khiến thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-nu-trung-sinh-vuong-phi-dang-yeu-cua-lanh-khoc-vuong-gia/1259209/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.