Mặc Kinh Phong không giết được Vân Cảnh Tuyết lần đó vẫn canh cánh trong lòng, lúc khi nghe Mặc Nguyệt kể Vân Cảnh Tuyết, Vụ Ô biến mất, hắn không tin Vụ sư huynh sẽ cứu đi còn tiện nhân đó, nhưng bây giờ....bây giờ nghe Mặc Nguyệt khẳng định Vân Cảnh Tuyết cũng có Song Tu Thể lại được Vụ Ô cứu đi, hình tượng Vụ Ô ôn nhu nho nhã trong kí ức của hắn lập tức sụp đổ, Mặc Kinh Phong cắn chặt răng, hận không thể ngay lập tức tát chết Vụ Ô.
Không tính việc y từng đánh chủ ý lên Vân Nhược Vũ, chỉ bằng việc y cứu đi đi tiểu tiện nhân Vân Cảnh Tuyết cũng đủ để hắn băm y thành ngàn mảnh nhỏ.
Hắn sẽ không bỏ qua cho Vân Cảnh Tuyết, càng sẽ không bỏ qua cho kẻ nào cả gan giúp đỡ nàng ta.
-" Được rồi, Vụ Ô quả là một kẻ nguy hiểm, nhưng Nhược Vũ đại tẩu, có thể nói cho muội biết vì sao lại đỡ một cái tát đó thay Vụ Ô ?"
Mặc Nguyệt lại tiếp tục hỏi, ánh mắt lơ đãng quét về phía má Vân Nhược Vũ. Thấy được ánh mắt của nàng, mặt Vân Nhược Vũ nhất thời nóng lên, ấp úng nhìn Mặc Kinh Phong :
-" Không phải...lúc đó chỉ là quá hoảng sợ, nhìn Vụ sư huynh nhưng muội cứ nghĩ đến Phong ca ca nên..."
-" Một cái tát kia có thể tát chết người đó, đại tẩu."
Mặc Nguyệt thu hồi tầm mắt, hung quang dày đặc. Đồng loã với Vân Cảnh Tuyết, Vụ Ô, không cần biết vì lý do gì, kẻ này phải chết !
Vụ Ô không biết, lúc này y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-nu-trung-sinh-vuong-phi-dang-yeu-cua-lanh-khoc-vuong-gia/1259175/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.