Chương trước
Chương sau
Mặc Kinh Phong không giết được Vân Cảnh Tuyết lần đó vẫn canh cánh trong lòng, lúc khi nghe Mặc Nguyệt kể Vân Cảnh Tuyết, Vụ Ô biến mất, hắn không tin Vụ sư huynh sẽ cứu đi còn tiện nhân đó, nhưng bây giờ....bây giờ nghe Mặc Nguyệt khẳng định Vân Cảnh Tuyết cũng có Song Tu Thể lại được Vụ Ô cứu đi, hình tượng Vụ Ô ôn nhu nho nhã trong kí ức của hắn lập tức sụp đổ, Mặc Kinh Phong cắn chặt răng, hận không thể ngay lập tức tát chết Vụ Ô.
Không tính việc y từng đánh chủ ý lên Vân Nhược Vũ, chỉ bằng việc y cứu đi đi tiểu tiện nhân Vân Cảnh Tuyết cũng đủ để hắn băm y thành ngàn mảnh nhỏ.
Hắn sẽ không bỏ qua cho Vân Cảnh Tuyết, càng sẽ không bỏ qua cho kẻ nào cả gan giúp đỡ nàng ta.
-" Được rồi, Vụ Ô quả là một kẻ nguy hiểm, nhưng Nhược Vũ đại tẩu, có thể nói cho muội biết vì sao lại đỡ một cái tát đó thay Vụ Ô ?"
Mặc Nguyệt lại tiếp tục hỏi, ánh mắt lơ đãng quét về phía má Vân Nhược Vũ. Thấy được ánh mắt của nàng, mặt Vân Nhược Vũ nhất thời nóng lên, ấp úng nhìn Mặc Kinh Phong :
-" Không phải...lúc đó chỉ là quá hoảng sợ, nhìn Vụ sư huynh nhưng muội cứ nghĩ đến Phong ca ca nên..."
-" Một cái tát kia có thể tát chết người đó, đại tẩu."
Mặc Nguyệt thu hồi tầm mắt, hung quang dày đặc. Đồng loã với Vân Cảnh Tuyết, Vụ Ô, không cần biết vì lý do gì, kẻ này phải chết !
Vụ Ô không biết, lúc này y đã bị Mặc Nguyệt xếp vào mục tiêu buộc phải chết, vẫn ung dung ngoài kia.
Vân Nhược Vũ đã quen việc bị Mặc Nguyệt xưng là đại tẩu, cũng không có phản đối nàng mà ngoan ngoãn để Mặc Kinh Phong ôm vào lồng ngực an ủi.
___________________
Vừa bước chân khỏi hang động, ập vào mắt ba người chính là một bình nguyên rộng lớn với cỏ xanh tươi mát, vài bông hoa dại lắc lư, gió nhẹ thoáng qua mang theo hương hoa nhàn nhạt. Bầu trời xanh, những đám mây trắng lững lờ trôi, xa xa là núi non trùng trùng điệp điệp.
Cảnh vật hài hoà, xinh đẹp động lòng người.
Vân Nhược Vũ thầm than :
-" Đẹp quá !"
-" Nếu không có màn máu tanh dưới kia !"
Mặc Kinh Phong nhíu nhíu mày, có chút không vui nói.
Ngay giữa bình nguyên, hấp dẫn ánh mắt ba người chính là một nhóm người đang bị một đàn Bạch Dương Hổ đuổi giết. Dẫn đầu đàn Bạch Dương Hổ chính là một con Bạch Dương Hổ vương, thoạt nhìn trông nó đang rất giận dữ, nó phát ra những tiếng gầm rống điên cuồng, bất kỳ kẻ nào bị nó tóm được đều bị những cơn Bạch Dương Hổ phía sau xé thành từng mảnh nhỏ không lưu tình, máu tươi nhuộm đỏ cả thảm cỏ xanh.
Bạch Dương Hổ bình thường khi trưởng thành sẽ có thể đạt cấp độ Trúc Cơ cao kỳ, nhưng Bạch Dương Hổ vương là vương của cả một đàn Bạch Dương Hổ, thực lực của nó đã tiến vào Kim Đan trung kỳ.
Ở đoàn người bên kia chỉ có nam nhân y phục màu nâu là đạt tới cấp bậc Kim Đan trung kỳ, miễn cưỡng có thể chống trọi với Bạch Dương Hổ vương, nhưng Ma thú thể chất đặc biệt mạnh hơn con người rất nhiều, nam nhân liền lập tức bị rơi vào thế hạ phong, buộc phải dẫn cả đội chạy trốn.
Trong đoàn người đang chật vật chạy trốn, có một nữ tử xinh đẹp tay ôm lấy quả trứng có hoa văn màu đen, chính là trứng của Bạch Dương Hổ vương. Bên cạnh nữ tử đó là nam tử thoạt nhìn ôn nhu nhã nhặn, tay ôm lấy eo thon của nữ tử, vội vã chạy.
Hai người này đối với Mặc Nguyệt, Mặc Kinh Phong và Vân Nhược Vũ mà nói là vô cùng quen thuộc, nhớ không thể quên.
Vụ Ô và Vân Cảnh Tuyết !
Thật sự là trùng hợp đến bất ngờ, kẻ thù không cần phải tìm thì đã tự dâng lên tận cửa !
Mặc Nguyệt cong cong môi, khuôn mặt tuyệt mỹ càng thêm phần thị huyết.
_____________________
Nam tử y phục màu nâu nhíu mày lại, gương mặt anh tuấn bị phủ một tầng mồ hôi mỏng, vất vả chống lại những đòn công kích hung ác của Bạch Dương Hổ vương, còn phải bảo hộ những người thực lực yếu suýt chút bị Bạch Dương Hổ giết, quả thật đúng là khổ không kể xiết.
-" Không xong rồi !"
Vụ Ô mặt xanh mày tím giận nổ phổi nhìn đàn Bạch Dương Hổ vẫn đang đuổi theo không bỏ, cắn chặt răng đến bật máu.
Bỗng một con Bạch Dương Hổ lao lên hòng cắn vào vai y, Vụ Ô vội vàng đẩy Vân Cảnh Tuyết sang một bên, tung một chưởng đánh bay nó, miệng hét :
-" Súc sinh chết đi !"
Chỉ một quả trứng thôi mà Bạch Dương Hổ vương căn bản cắn mãi không buôn tha cho bọn họ.
Một con Bạch Dương Hổ khác vung trảo, cào một đường dài trên cánh tay y, thiếu chút đem cánh tay y cắt xuống. Vụ Ô mặt trắng bệch, vung chưởng về phía con Bạch Dương Hổ vừa làm y bị thương, nào có quan tâm đến Vân Cảnh Tuyết.
Vân Cảnh Tuyết bị Vụ Ô xô đẩy thô bạo, ngã ra đất, "a" lên một tiếng đầy mị hoặc, thân thể mềm mại phịch một tiếng nằm trên bãi cỏ, trứng trong tay bị rơi mất, lăn thẳng đến chân một thiếu nữ.
Ngay lúc này đàn Bạch Dương Hổ đang điên cuồng tấn công, bất chấp sống chết lại đột nhiên dừng lại, lùi về phía sau, mà Bạch Dương Hổ vương cũng lùi nhanh về phía sau, cảnh giác nhìn chăm chăm thiếu nữ không biết từ đâu xuất hiện.
Đoàn người sửng sốt nhìn thiếu nữ, mà Vân Cảnh Tuyết lại trợn trắng mắt, không dám tin nhìn thiếu nữ cười ôn hoà trước mặt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.