Trong đại điện, tất cả mọi người không ai không sởn da gà, bị tát như vậy dù dăm ba bữa cũng khó lành. Mặc Đặc cùng Thuân thị khóc không ra nước mắt, thái hậu khinh thường nói :
-" Chỉ 100 tát mà đã chịu không nổi, không biết Nguyệt nhi phải chịu đựng những gì. "
Mặc Đặc tái mặt, cả người run rẩy, cố gắng kiềm chế cơn giận.
Mặc Nguyệt..... ngươi....
Thiên Xích Viêm nhẹ vuốt tóc nàng, giọng nói không còn lạnh lùng nữa, thay vào là sự dịu dàng, ôn nhu làm bao nữ tử ghen tị cùng hâm mộ :
-" Nguyệt nhi ngốc nghếch, sao lại muốn làm tổn thương bản thân chứ, đây đâu phải lỗi của nàng."
Thái hậu nhìn hai người, cười ngậm miệng không nổi nhưng hoàng hậu tay lại xiết chặt đến chảy máu, miệng vẫn cố nặn ra nụ cười :
-" Viêm nhi và Mặc Nguyệt nam nữ thụ thụ bất thân vẫn không nên..."
-" Vậy tứ hôn cho chúng là được chứ gì ?"
-" Đúng đúng, chủ ý này của mẫu phi không tồi."
Hoàng thượng và thái hậu kẻ xướng người hoạ, hoàn toàn ném phăng hoàng hậu tới nơi nào không hay.
-"Hoàng thượng...."
-"Không cần thiết bàn nữa, cứ như vậy đi."
Thiên Huyết Tô phất tay, cười lớn. Bá quan văn ko võ phụ hoạ vuốt mông ngựa theo. Hoàng hậu cắn chặt môi, Mặc Nguyệt và Thiên Xích Viêm thành thân, điều này đối với bà ta là vạn phần bất lợi. Chỉ dựa vào sự yêu thương của Thiên Huyết Tô cho Thiên Xích Viêm đủ để hắn lật ngôi thái tử, bây giờ nếu có thêm Mặc đại gia tộc hỗ trợ, thái tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-nu-trung-sinh-vuong-phi-dang-yeu-cua-lanh-khoc-vuong-gia/1259076/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.