Nghe Mạc Tư Hàn nói xong mà Tịnh Kỳ cảm thấy mình như mất đi hoàn toàn phương hướng, cô ngượng ngạo mĩm cười.
- Anh đùa chẳng vui chút nào!
- Tôi không đùa.
- Khoan đã! Không phải anh bay sang đây vì công ty bên này sao, nếu vậy anh sẽ rất bận phải không?.
- Em ở đó rất tốt, có thể tự chăm sóc bản thân lại vừa không làm phiền đến anh.
- Tôi chưa nói, tôi sang đây vì cô sao?
- vì...vì em...cái này thì chưa...
Cô ngập ngừng, khuôn mặt có chút ửng đỏ.
- Còn nữa....
- Tịnh Kỳ!
Mạc Tư Hàn lên tiếng, cắt ngang lời giải bày của cô.
- Tôi muốn cô ở trong tầm mắt của tôi, ít nhất là cho đến lúc chúng ta trở về. Được chứ?
Cô tính nói điều gì đó, lại trông thấy vẻ mặt vô cùng nghiêm túc của Mạc Tư Hàn, lẫn biểu cảm không sắc thái của Lâm Tiêu, nên trong lòng có chút dự cảm.
Thấy Tịnh Kỳ ngoan ngoãn gật đầu, Mạc Tư Hàn liền mĩm cười một cách hài lòng, quay người tiến về chiếc xe bên cạnh.
- Hazzz
Cô thở dài một hơi, nhìn chiếc vòng trong lòng bàn tay một cách rầu rĩ "Chiếc cà vạt lần trước còn bị ném đi, huống hồ gì mày lại tầm thường thế này, không khéo còn chả được chạm vào tay anh ấy nữa".
Thấy Lâm Tiêu đã mở sẵn cửa xe cho Mạc Tư Hàn, Tịnh Kỳ mới vội vàng theo sau anh chạy tới, đến khi chỉ còn cách chừng 3 mét, trông thấy chấm đỏ trên tấm lưng cao lớn, cô mới kinh hãi hét lên, dùng hết tốc độ lao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-nu-toi-yeu-em/979279/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.