Một lời của Trương đại nương liền trấn áp Kim Tiểu Hoa, nhưng lại chọc giận Lưu thị: " Bà nói câm miệng thì người ta phải câm miệng à? Thiết Trụ nhà bà làm chuyện nhục nhã, còn bị người ta tìm đến tận cửa. Các người đã không nhận lỗi, trái lại còn nói Tiểu Hoa nhà ta câm miệng? Dựa vào cái gì phải câm miệng? Tiểu Hoa, con nghe đây! Muốn nói cái gì thì nói cái đó! Nương làm chỗ dựa cho con!"
Có người làm chỗ dựa, lo lắng của Kim Tiểu Hoa cũng phần nào vơi đi, một cước đá văng Đặng Thủy Tiên đang ôm bắp đùi nàng, mắng: "Muốn khóc thì đi tìm Trương thiết Trụ mà khóc, đừng có bám lấy ta!"
Đặng Thủy Tiên ngồi dưới đất gục đầu xuống, trong mắt là lửa giận và oán hận chồng chất, thấp giọng khóc thút thít. Kim Tiểu Hoa, ngươi đã triệt để chọc giận ta. Vốn dĩ ta chỉ định kích ngươi đi chỉnh Trương Thiết Trụ, không ngờ đến ngươi mà ta cũng không lợi dụng được. Được thôi! Nếu ngươi đã muốn cùng Trương Thiết Trụ thành thân, vậy thì để Trương Thiết Trụ con rùa đen rụt đầu kia truyền hết bệnh tật lại cho ngươi đi.
Người Đặng gia xụ mặt xuống. Thủy Tiên nhà họ vốn là khuê nữ xinh đẹp nhất tiểu hạnh thôn. Bao nhiêu gia đình mong ngóng cưới về? Chọn tới chọn lui, thật vất vả mới định xuống hôn sự với Trình gia. Vốn tưởng rằng đã chọn đúng. Nào ngờ toàn bộ đều bị Trương Thiết Trụ làm hỏng. Bây giờ thì hay rồi, ăn xong liền phủ mông bỏ đi, muốn xóa sạch mọi thứ? Chính mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-nu-kim-tieu-man/14981/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.