Sau khi giải phẫu kết thúc, hoàng đế liền nhận được tin tức.
Hoàng đế thở dài ra một hơi, không nói lời nào, cũng không biết hắn đang cảm thán cái gì.
Khi Chu Tri Tiếu đã cảm thấy bàn tay không còn cảm giác đau đớn, Tô Văn liền vào kinh.
Tô Văn khi còn trẻ ở kinh đô cũng là nhân vật có danh có tiếng, nhữnglại không hề cậy tài khinh người nên văn thần võ tướng đều có quan hệrất tốt với hắn.
Cho nên năm đó, khi hoàng đế muốn cải trang ra ngoài đầu tiên đặt chânđến chính là Hội Nguyên Phủ, cũng bởi vậy mới có Bạch Chiêm sau này.
Mỗi khi hoàng thượng đi Hội Nguyên Phủ, chỉ gặp mặt một thần tử duy nhất là hắn, quan hệ quân thần.
Lần này gặp lại hoàng thượng, Tô Văn hồi lâu vẫn không thể hô một tiếng vạn tuế.
“Bị dọa đến sao? Cho đến hôm nay bộ dạng này của trẫm đã coi như đượcđiều dưỡng tốt hơn trước nhiều rồi.” Hoàng thượng cười khẽ, ra hiệu choÔn Đức tiến lên dìu hắn đứng dậy, “Được rồi, ngươi cũng không phải lầnđầu tiên quen biết trẫm, ngồi nói chuyện đi.”
Tô Văn quả thật có chút bị dọa đến, bộ dạng này của hoàng thượng quả là như đã già đi mười tuổi
Tuy rằng hắn không ở kinh đô, nhưng tin tức hắn vẫn luôn nắm bắt rõràng, tình huống ở kinh đô hắn cũng biết được đại khái, thánh chỉ chỉtriệu hắn vào kinh, nhưng chỉ như vậy hắn cũng không đoán được thành ý,dọc theo đường đi hắn đều đang cân nhắc, khả năng lớn nhất chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-nhan-thanh-doi/3290357/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.