Trang Thư Tình hiện tại rất có kinh nghiệm.
Từ trong hộp thuốc của Thanh Dương Tử lấy ra vài cái bình sứ, để Hạ Trân đến do liều lượng cho tốt, nàng không có khả năng do lường lượng thứcchuẩn xác như của Thanh Dương Tử, chỉ có thể dùng cái này.
“Bên trong sách y có viết về loài anh túc, chư vị có biết?”
Vinh Chính tiến lên trả lời, “Người học y đều biết, nhưng không có ghi lại nhiều công dụng của nó.”
“Cách điều chế cây anh túc đã thất truyền, nhưng Thanh Dương Tử lại làmđược loại thuốc tê này, dược hiệu giống như cây anh túc, đều có thểkhiến cho con người mất đi tri giác, thời gian dài ngắn có thể dùnglượng thuốc để khống chế.”
“Được hiệu ngang bằng với cây anh túc?” Vinh Chính nhất thời cất caothanh âm, những vị thái y viện đi cùng cũng khó có thể ức chế ích độngđứng lên, thuốc này có ý nghĩ gì, người làm đại phu đương nhiên rõ ràngnhất.
Có chút bệnh không thể không trị được, có một số người không phải khôngthể cứu, nhưng loại đau đớn đó, người thường không thể chịu nổi, nếu cócây anh túc…
Trang Thư Tình cẩn thận cường điệu, chờ mọi người thất thần xong mớinói, “Không để bọn họ ngất đi, sao ta có thể mổ bụng bọn họ ra được?Thuốc tê đối với khoa ngoại có tác dụng vô cùng lớn, vị này…”
“Lưu Cư An, lão thần Lưu Cư An.” Lưu Cư An kích động rõ ràng, lúc nói chuyện nước miếng đều phun ra.”
“Lưu ngự y hắn là người rõ ràng nhất.”
“Vâng, lão thân biết,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-nhan-thanh-doi/3290356/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.