Như là biết trong lòng nàng đang nghĩ cái gì, Ngô Minh Thanh nhìn nàngmột cái, “Nói mọi người mau đi chuẩn bị, chúng ta lập tức rời khỏi nơinày, lưu lại một dội người xóa đi dấu vết.”
Nữ nhân khẽ gật đầu, xoay người rời đi.
Nàng rất tiếc mệnh, chống lại Bạch công tử, nàng không chắc chắn có thể toàn thân trở về.
Mặt của Trang Thư Tình không nâng, giống như đang nhận mệnh, Ngô MinhThanh đưa cho nàng một bộ đồ che mưa, nàng nhận lấy, tự giác mặc vào.
Ngô Minh Thanh cúi đầu, có chút hứng thú nhìn giày của nàng, “Thủ hạ của Bạch công tử thật có tài.”
“Sự thật là như thế.” Trang Thư Tình ngẩng đầu, khóe miệng hơi nhếch, “Ta cũng không tự mình chuốc khổ.”
“Trang đại phu thức thời nhự vậy, ta sao dám khó xử mỹ nhân.”
Nữ nhân vừa lúc tiến vào, nghe được câu như thế lập tức liền trợn trỏn mắt
Trang Thư Tình cảm thấy thật kỳ lạ, địch ý của người này đối với nàngcũng không nhiều, bọn họ giống như, chỉ muốn nàng bị vây khốn.
“Đi thôi.”
Từ Hội Nguyên Phủ đến kinh đô phải đi qua đường lớn, bọn họ tất nhiên sẽ không ngu ngốc trui đầu vào rọ.
Con đường này không cần phải vào thành nhưng lối đi cực kỳ thuận tiện.
Trang Thư Tình biết, bọn họ biết rõ nàng có thể giao tiếp với động vật,cho dù đi đường vòng cũng không cho nàng cơ hội tiếp xúc với bọn chúng,dọc theo đường đi ngay cả một con vật cũng không tới gần được.
Tuy rằng nói vội,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-nhan-thanh-doi/3290322/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.