“Ta lại nghĩ khác Tô phu nhân, chúng ta không thể đi đường vạn dặm,nhưng có thể đọc vạn sách, dù không thể tận mắt thấy được tất cả vẽ đẹpcủa thiên nhiên, nhưng cũng có thể từ những quyển sách đó mà có thể tựmình phác họa ra được, thế giới bên ngoài rất lớn, chúng ta không thểnhìn thấy hết được, nhưng nếu có thể biết nhiều hơn một chút, hiểu nhiều hơn một chút về thế giới bên ngoài thì tâm hồn chúng ta cũng sẽ rộng mở hơn, như vậy cũng sẽ không cần thiết phải đi so đo những chuyện cỏn con lông gà vỏ tỏi, bản thân cũng có thể sống được thoải mái hơn một chút.”
Tô Vi ở một bên nghe thấy liền không ngừng gật đầu, nàng dùng sức như vậy, người nhìn cũng cảm thấy lo lắng.
Trang Thư Tình cười, “Nữ hồng của ta cũng rất bình thường, bây giờ ngaycả thời gian để cầm kim cũng không có, chúng ta cũng không cần phải đitranh việc với tú nương, biết khâu một chút cũng đủ rồi.”
Tô Vi quả thực hận không thể la lớn một câu ‘Đúng như vậy’.
Tô phu nhân thấy vẻ mặt nàng như tìm được một người cùng chung nhận thức thì chỉ có thể bất đắc dĩ cười cười, không biết kết quả như thế nào,nhưng nhìn Thư Tình, hẳn là thích Vi Nhi.
Trang Thư Tình quả thật rất thích vị cô nương này, ở Tô gia cho dù cólục đục nhưng cũng không nghiêm trọng như những gia tộc khác, huống chicảm tình của Tô tiên sinh và Tô phu nhân như thế nào mọi người đều biết, những đứa nhỏ được sống trong một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-nhan-thanh-doi/3290306/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.