Bạch Chiêm tiến lên đỡ người lại, một tay đỡ cánh tay nàng, một tay ôm thắtlưng, Trang Thư Tình lúc đi không được thoải mái, tất nhiên là dựa hẳnnửa người vào hắn.
”Đến lâu chưa?”
”Vừa tới, mệt sao?”
”Có chút.” Thấy Lưu Xuân Hiền đi đến nhưng lại ngượng ngùng không mởmiệng, ấn tượng của Trang Thư Tình đối với hắn không xấu, chủ động nói:“Thiếu phu nhân không có việc gì, chờ thuận khí rồi mới có thể ăn được,nên cho thiếu phu nhân ăn những dạng thước ăn lỏng, hai ba ngày sau mớicó thể xuống giường đi lại, cần phải để ý chỗ vết thương. Nếu miệng vếtthương rách ra người chịu khổ sẽ là thiếu phu nhân, bây giờ tình huốngđã tốt hơn nhiều, ta để hai vị nữ y lại chiếu cố nàng một chút, sau khichâm cứu xong mới có thể trở về, mấy ngày sau ta đều sẽ tới.”
”Đại ân không lời nào cảm tạ hết được, Lưu Xuân Hiền ta ghi nhớ trong lòng, Trang đại phu, đây là tiền chẩn bệnh.”
Bảo Châu tiến lên tiếp nhận, Trang Thư Tình nhìn túi tiền kia liền biếtlà không ít, nàng cũng không nói cái gì, bản thân nàng cứu về được mộtlớn một nhỏ, người khác cho nàng bao nhiêu nàng cầm cũng không sao.
”Có việc gì cứ tới y quán Cùng Tế tìm ta, cáo từ.”
Lúc này Lưu phu nhân tiến đến, nhìn túi tiền kia lập tức liền hung hăngliếc mắt nhìn nhi tử, lời nói ra càng không khách khí, “Trang đại phukhông thể đi.”
Lưu lão gia hận không thể đi lên đánh choáng váng người này, cũng khôngchờ hắn ngăn lại lời nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-nhan-thanh-doi/3290305/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.