Nơi ở của hai vị lão nhân cũng gần đây, tuy rằng có chút quá mức an tĩnh nhưng mọi thứ bày bố bên trong đều là trân phẩm.
Đương nhiên, Trang Thư Tình cũng không biết có cảm giác của nàng có đúng hay không, nhưng nàng căn bản không tin tưởng vị cữu cữu này được.
Đổng Minh Húc ho nhẹ một tiếng, giải thích nói: “Hai vị lão nhân thíchyên tĩnh, ta cũng không dám an bày quá nhiều người ở đây hầu hạ, hiệntại Đổng gia... Nếu nhưng ở mọi người có nghe được lời nào không xuôitai, vậy hai tỷ đệ và Bạch công tử ngàn vạn lần đừng để trong lòng,người lớn tuổi, khó tránh khỏi có chút hồ đồ.
Trang Thư Tình cười lạnh trong lòng, nhưng trên mặt vẫn nhàn nhạt khôngbiểu cảm, “Nghe nói thân thể ngoại tổ phụ vẫn luôn không tốt, nhiều nămnằm trên gường không dậy nổi, không biết là bị bệnh gì?”
“Người đã già, bị bệnh là việc không thể tránh khỏi...”
“Riêng chuyện này cữu cữu không cần giấu ta, ta là đại phụ, đối với bệnh nhân vẫn luôn tận lực, huống chi là ngoại tổ phụ.”
Tươi cười của Đổng Minh Đức nhất thời cứng đờ, không khỏi nhìn nhiều một chút vị chấu gái trước mắt, thái độ của nàng không giống như đáng nóichuyện với trưởng bối, quá mức xa lạ, thậm chí còn mang theo chút khôngkhách khí, chẳng lẽ là đã biết cái gì?”
Đổng Minh Húc tươi cười cứng đờ, không khỏi nhìn về phía nổi tiếng đãlâu lại đầu hồi gặp nhau ngoại sinh nữ, thái độ này nàng không giống như là đối đãi cữu cữu, quá mức xa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-nhan-thanh-doi/3290290/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.