Việc lên kinh không thể tiếp tục chậm trễ.
Trang Thư Tình mang theo tỷ muội Bảo Châu, Nam Châu, cùng Hạ Mạn và hainữ y gọi là Lâm Giai và Hạ Trân, ngoài Thanh Dương Tử thì chỉ có cácnàng biết châm cứu, mấy ngày nay đều là các nàng hạ châm cho Liễu TriQuỳnh, Trang Thư Tình lưu các nàng lại chiếu cố còn chỉ cách thay nướcmuối.
”Mẫn tỷ tỷ, chuyện trong nhà đành phải nhờ tỷ thu xếp.”
Trang Thư Mẫn nắm chặt lấy tay nàng gật đầu, “Muội yên tâm, ta nhất định sẽ giúp muội thu xếp tốt.”
”Ân.” Nhìn về phía Chu thị, thấy nàng hai mắt đỏ hồng mỉm cười, nữ nhicủa nàng học được cách biết đảm đương mọi việc, có Thư Tình làm tấmgương thật sự rất tốt.
Ánh sáng lộ ra phía chân trời, Trang Thư Tình lên xe ngựa, xốc mành xenhìn về phía mọi người Trang gia vẫy tay, “Mọi người yên tâm.”
Trang Thư Hàn hiện đã biết cưỡi ngựa cũng cưỡi rất tốt, Trang Thư Tìnhcũng không có ý bắt buộc, thấy hắn kiên trì nên nàng cũng tùy hắn.
Thư Hàn cũng không nói nhiều, chỉ vẫy vẫy roi ngựa.
Chờ khi xe bắt đầu di chuyển, Trang Thư Tình mới lui người về, dỡ xuốngkhuôn mặt tươi cười, thở dài một hơi, “Người thân lạnh lùng đến thươngtâm nhưng quá nhiệt tình cũng chịu không nổi.”
”Nàng rất cao hứng.” Ra hiệu cho nhà hoàn tiến lên trải lại thảm, Bạch Chiêm lấy một tấm chăn mỏng từ trong tủ ra.
”Chỉ là ta không quen, nhưng cảm giác như vậy thật thích, ai lại khôngmuốn được quan tâm chứ?” Lúc nàng còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-nhan-thanh-doi/3290289/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.