Editor + Beta: Diệp tử
-o-
Là thuốc hạ sốt sao…
Hắn tại sao bỗng nhiên tử tế như vậy nha?… Cậu thà chết cũng không muốn tiếp nhận thuốc của hắn!
Tay trên cổ buông lỏng ra, cậu yên lặng nằm trên giường, thầm nghĩ làm thế nào để trốn khỏi hắn, phải tìm cho được điện thoại có ảnh chụp kia! Nhưng cậu lại không biết hắn giấu ở đâu…
Có tiếng “xoạt xoạt”, hắn bắt đầu cởi áo. Cậu ngạc nhiên nhìn cơ thể hắn lộ ra những đường cong tinh tế. Thấy cậu đang quan sát, hắn quay đầu lại nói “Thế nào? Thèm khát sao?”
Buông xuống ánh mắt, trong lòng thầm oán than, tại sao khuôn mặt cùng cơ thể hoàn mỹ kia lại thuộc quyền sở hữu của một kẻ tà ác vô sỉ như hắn chứ, hắn đã thực sự là quá hư hỏng rồi!
Từ trước đến nay cậu chưa bao giờ căm ghét ai như thế, cậu đã từng cho rằng, mình sẽ không có cảm xúc mãnh liệt như thế!..Nếu như có thể, cậu thậm chí muốn giết hắn, để bảo vệ bí mật của mình… Trời ạ, mình đang suy nghĩ cái gì vậy…Mình cư nhiên lại muốn giết người…Cậu càng suy nghĩ càng run rẩy! Càng thêm phẫn nộ mà căm ghét hắn…
“ Lùi vào trong!” Không chờ cậu đồng ý, hắn đã tự mình bò lên giường. ” Mẹ nó, đóng tiền nhiều vậy, giường thì bé tí…” Hắn oán giận.
Đây là giường đơn, đương nhiên không lớn, hắn nghĩ mình là ai chứ ! Chật thì cút ra chỗ khác…Vì hắn nằm sát bên cạnh, nên cậu khẩn trương lùi vào bên trong, lùi, lùi mãi… cho đến khi sát vách tường!
“Thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-mong/1304088/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.