Editor + Beta: Diệp tử
-o-
Đầu choáng váng, rõ ràng là thời tiết tháng 9, người cậu sao lại lạnh run, tiếng của thầy giáo cũng nghe không rõ, chờ mãi mới nghe được tiếng chuông tan giờ mới vang lên, cậu có cảm giác như mình đã chờ gần một thế kỷ vậy.
‘’ Bạn học Lưu “, tiết sau, cậu giúp tớ xin nghỉ được không?” Cậu không chịu được nữa rồi, cần phải ngủ một giấc.
“ Umh, không thành vấn đề, buổi chiều cậu cũng nghỉ đi, nhìn cậu, cả người tái xanh !… Gọi Khải Ninh là được rồi!” Cầm giấy xin phép của cậu lên, hắn nói tiếp “ Để tớ đỡ cậu về ký túc xá nha.”
“Không cần, tớ tự đi được! Không làm phiền việc học của cậu!” Cậu mỉm cười cự tuyệt.
“Không được, nhỡ cậu đi đến nửa đường lại ngất đi thì sao, để tớ dìu cậu về, sau đó tớ quay về lớp, như vậy tớ mới an tâm.” Dứt lời, hắn đã kéo cánh tay cậu nâng lên.
Thân thể mềm nhũn, haizz, có hắn dìu cũng tốt, vạn nhất lại ngất xỉu giữa đường, thật sự rất mất mặt a!
“Cảm ơn cậu!”
Thực ra, nhờ có hắn đỡ, chân cậu ít nhiều còn di chuyển được, đi hết dãy hành lang, thân thể càng lúc càng yếu ớt, tới cầu thang, cậu gần như bị hắn kéo đi. Đương nhiên, với cá tính nhiệt tình của Lưu Khải Ninh, hắn còn muốn cõng cậu lên nữa ấy chứ, bất quá, cậu kiên quyết từ chối.
Vào đến phòng, cậu gục xuống giường, may mắn trước lúc đi học cậu đã dọn dẹp không ít, người khác nhìn vào cũng chẳng thấy có gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-mong/1304087/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.