Thiếu niên đứng bên này lùm cây.
Đám binh lính dã chiến của quân đội đứng phía bên kia lùm cây.
Hai bên quan sát lẫn nhau.
Không một ai biết được, tại sao đối phương có thể dễ dàng đi xuyên qua bụi cây, mà đám binh lính bước vào lại bị cắt ra thành từng mảnh.
Không phải ai cũng may mắn có được một vị sư phụ như Lý Thúc Đồng. Cũng không phải ai cũng có thực lực như Lý Thúc Đồng, có thể thoải mái điều tra vùng đất cấm kỵ.
Thiếu niên từ từ bước về phía sau, lui vào trong bóng tối.
Giây phút ấy, Khánh Hoài có cảm giác đối phương trông rất quen, nhưng anh ta không sao nhớ nổi mình đã gặp người này ở nơi nào.
Thoáng qua cuộc đời mình, đã bỏ sót một chi tiết quan trọng.
Tào Nguy phán đoán: "Đội trưởng, đối phương chính xác biết được rất nhiều quy tắc."
Khánh Hoài suy nghĩ rồi trả lời: "Lúc trước em còn chưa rõ tại sao phòng lớn luôn thúc đẩy việc em phải vào vùng đất cấm kỵ 002 làm nhiệm vụ. Thì ra nơi này có một người biết rõ quy tắc chờ mình."
Tào Nguy có điểm nghi ngờ: "Vừa rồi tôi đã ở rất gần đối phương. Người này không giống với người siêu phàm. Thời điểm rất gần người này, tôi nhận ra từ việc dùng lực chân, cho đến việc tim phổi gánh chịu, suy ra việc này không thể giả được."
Điểm này, Tào Nguy phán đoán hoàn toàn chính xác.
Nhưng với phán đoán này của mình, càng khiến anh ta trở nên lo lắng: Một tên thiếu niên còn chưa phải người siêu phàm, đã có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-mong-cua-dem/924123/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.