Khánh Hoài phân tích: "Người đầu tiên của chúng ta chết vào khoảng 19 phút trước. Trong khi đó, đối phương còn chưa đào xong cái hố thứ 3. Điều này chứng minh thực lực người này không mạnh lắm."
"Có thể ý nghĩ này chỉ mới nảy ra trong đầu đối phương. Nếu không, người này nên đào tất cả các hố lên rồi mới từ từ rạch từng túi nước tiểu một. Đến lúc đó, trong tình huống chúng ta còn chưa biết gì đã chết hết cả đội quân rồi."
"Cũng có thể đối phương không biết cách làm này có hiệu quả hay không, chỉ muốn thử xem thế nào." Khánh Hoài đưa ra suy nghĩ của mình.
Tào Nguy nhìn tên con cháu ưu tú của tập đoàn, suy nghĩ rồi nói: "Đội trưởng phân tích rất có lý."
"Hiện tại không nên làm chậm thời gian, có phân tích gì chút nữa hãy nói." Khánh Hoài nói: "Anh Tào Nguy, anh dẫn theo ba tổ tác chiến quay trở lại nơi vừa rồi chúng ta chôn túi nước tiểu. Anh chỉ đạo lấy lại tất cả những túi ấy sau đó chúng ta tìm một nơi bố trí bãi mìn."
Rất nhanh, Tào Nguy đã trở về tập hợp với mọi người. Gã ta vỗ vỗ vào ba lô của mình nói: "Đội trưởng Khánh Hoài, tôi đã lấy hết túi nước tiểu bỏ vào trong ba lô, tự mình bảo quản."
Nhưng Khánh Hoài lắc đầu, anh ta lấy ra những chiếc túi zippo kia: "Anh Tào Nguy, sao em có thể để anh giữ túi nước tiểu này được. Em coi anh là anh của em, những việc này cứ để em làm."
Anh ta nói xong bèn bỏ hết những chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-mong-cua-dem/924122/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.