Nghe đồn, phía bắc vùng hoang dã cát vàng đầy trời.
Mà đám người Khánh Trần ở tại phía nam hoang dã, nơi mà có rất nhiều thảm thực vật. So sánh với phía nam tại Thế Giới Bên Ngoài cũng không khác biệt nhiều.
Nơi đây bầu trời trong xanh, nhìn qua đã thấy tầm hồn sảng khoái.
Hai chiếc xe bán tải đi một mạch mấy chục dặm đường núi nhỏ, cuối cùng đã bắt gặp con đường cái.
Đây là lần đầu tiên Khánh Trần nhìn thấy đường cái trên hoang dã. Từ lúc xuất hành, hắn chỉ được Lý Thúc Đồng dẫn đi trên những con đường nhỏ.
Lúc này, thông tin Lý Thúc Đồng biến mất có lẽ đã được những người đứng đầu Liên Bang biết được.
Chỉ có điều, hiện tại mọi người đang ở trong hoang dã, nơi mà internet không được tràn đầy.
Trước khi ra ngoài, hắn đã từng hỏi Lý Thúc Đồng: "Người là nhân vật lớn, nếu đi ra ngoài có phải đến đâu cũng có người nhận biết không?"
Nhưng chỉ nhận được sự im lặng từ Lý Thúc Đồng. Cuộc sống của ngài ấy đến tận bây giờ rất ít được công khai hình ảnh. Người tập đoàn có thế nhận ra đây là người đã ở ẩn nhiều năm, nhưng người bình thường không có được khả năng ấy.
Cho nên, thời điểm mọi người gặp được đội săn thú, Lý Thúc Đồng đã kéo cổ áo lên, đợi cho đám này rời đi mới kéo lại bình thường.
Đương nhiên, ngài ấy cũng giải thích qua, kéo cổ áo không phải là sợ người ta phát hiện, chỉ không thích động tay động chân giết người diệt khẩu mà thôi.
Khánh Trần biết cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-mong-cua-dem/924085/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.