Quá hỗn loạn, đám tù nhân từ từ đứng dậy. Mười mấy tên người máy giám ngục đội ngũ chỉnh tề bước đi gọn gàng kèm theo tiếng chuyển động thuỷ lực vào đại sảnh, chỉ huy đám tù nhân dọn dẹp sạch sẽ những nơi bị phá vỡ.
Trong phòng ăn, Quách Hổ Thiền đang ngồi trên mặt đất cách đó không xa, giống như lão tăng thiền định.
Lâm Tiểu Tiếu nhìn dưới mặt đất toàn đạn cao su, xúc động nói: "Thần tiên đánh nhau, phàm nhân gặp nạn. Người đánh nhau lại chẳng việc gì, nhưng những tên tù nhân kia lại không được may mắn. Ồ, Quách Hổ Thiền? Không phải bên ngoài nói ông lòng dạ từ bi hay làm việc thiện sao? Những người hôm nay bị ông làm cho ra như vậy thì tính sao?"
Quách Hổ Thiền chẳng thèm mở mắt ra, trả lời: "Người trong tù mà gọi là người vô tội sao? Nơi này nhìn đi nhìn lại chẳng có ai là vô tội cả."
"Dối trá." Lâm Tiểu Tiếu lườm một cái rồi nói.
"Còn có, tôi cần nhấn mạnh điều này." Quách Hổ Thiền mở mắt ra nhìn thằng vào Lâm Tiểu Tiếu: "Tôi không phải hoà thượng, đừng có dùng cách nhìn lòng dạ từ bi này đánh giá tôi."
Gã nói xong lại tiếp tục nhắm mắt điều tức.
Vừa rồi, nhìn qua trận chiến của gã và Lý Thúc Đồng chẳng thấy tổn thương gì, nhưng hiện tại lục phủ ngũ tạng vô cùng khó chịu, giống như vừa trải qua một trận lửa thiêu đốt, đau nhức khó chịu cực kỳ.
Đám người nhìn thấy gã ngồi im một chỗ cũng không quan tâm đến nữa. Lâm Tiểu Tiếu liếc mắt nhìn Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ac-mong-cua-dem/923998/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.