Trận pháp cách âm vô hiệu, trận pháp gia cố sân đấu xuất hiện ngay lúc 2 người lao lên. Cả 2 va chạm, ngay lập tức cả 2 bị bắn ngược ra, không rõ thắng thua. “Thiết Sa Quyền” Vô Danh ngay lập tức áp sát vào Lâm Giang. Nụ cười thu đi, Lâm Giang cũng nghiêm túc né tránh. Việc Vô Danh học được Thiết Sa Quyền cũng không lạ lắm. Một quyền bị tránh né, đập mạnh xuống nền lôi đài, chấn động làm cả lôi đài run lên, nhưng do có trận pháp nên cũng không thấy xuất hiện gì. Quyền đó lực lượng cũng đạt hơn 6000 cân, trúng một quyền Lâm Giang thực sự nghĩ mình sẽ bị thương. Quá trình đánh nhau diễn ra quyết liệt, Lâm Giang vừa né tránh vừa phản công, cả hai cũng không ai dùng đến thiên phú của mình là một trận đánh đơn thuần là vật lộn. Lâm Giang có bị thương, Vô Danh cũng bị đánh trúng, lực lượng bình thường của Lâm Giang cao hơn, Vô Danh chỉ khoảng 5000 cân, Lâm Giang hơn một ít, nhưng Vô Danh có Thiết Sa Quyền, cả hai cũng không kém nhau nhiều lắm. Lâm Giang đang đứng thở hồng hộc, ngực trái lúc nãy bị Vô Danh đánh trúng, tuy không phải bị Thiết Sa Quyền đánh trúng cùng với cường độ cơ thể hiện tại rất cao. Nhưng phổi bị đánh chấn động, xương cốt thì suýt gãy, đang rất đau đớn. Vô Danh cũng không khá hơn bao nhiêu, bị Lâm Giang đá trúng bụng, nội tạng có chút đảo lộn nhưng di chuyển vẫn tốt, khuôn mặt vẫn còn lạnh lùng nhưng pha chút mỏi mệt. “Tới!”, Lâm Giang chủ động khiêu khích. Không chờ hắn đợi lâu, Vô Danh tấn công thẳng vào đầu hắn. Lâm Giang cũng không phải đứng yên chờ đợi, một cú đá thẳng vào ngực Vô Danh. Hự…. Cả 2 cùng văng ra một lúc, đều khụy xuống đất, Lâm Giang thì ôm vai phải của mình, còn Vô Danh thì ôm ngực. Trong tích tắc, Lâm Giang tránh trúng đầu nhưng bù lại vai phải chịu tất cả tổn thương. “Kết thúc! Coi như hòa”, bên ngoài tiếng Trình Quân vang lên. Lâm Giang và Vô Danh cũng không đánh tiếp mà mỗi người theo phận sự bước xuống đài. Phía dưới cả một đám người ánh mắt hơi kinh hải nhìn 2 người. “Cả hai người đều rất mạnh!” Một âm thanh vang lên đầu tiên, sau đó kéo theo như tỉnh mộng bọn người, tiếng bàn tán xôn xao vang lên ầm ĩ. Nhưng trong đó lại có một vài khuôn mặt khá khó coi, không ai vào đây là Lục Siêu và Tô Minh Thạch, bọn hắn biết mình nếu đánh riêng lẽ chưa chắc là đối thủ của Lâm Giang và Vô Danh. Có lẽ cũng là một ít lợi từ trận chiến là đính chính thực lực của Lâm Giang, cũng như tạo nên cho mình một vị thế. Còn về thua lỗ là hắn bị lộ thực lực, khiến cho đối thủ hiểu rõ hơn. Nhưng lúc này Lâm Giang không rảnh quan tâm, hắn đang nhờ Minh Viễn tha thuốc trị thương cho mình. Bên cạnh, Từ Vĩnh Nghi cũng đang tha thuốc cho Vô Danh. Cả 2 bị thương không nặng nhưng cũng rất đau đớn. Sau khi tha thuốc xong thì trời cũng đã tối, Lâm Giang ngồi trên giường suy nghĩ. Từ khi học qua Huyền Minh Công, hắn vẫn luôn tìm cách thôi diễn, nhưng hoàn thành mức độ cũng không cao và cũng thôi diễn rất chậm rãi, chậm hơn nhiều so với Dẫn Linh Quyết. Đến giờ phút này, Huyền Minh Công mới coi là thôi diễn cơ bản hoàn tất, muốn tiếp tục bổ sung Lâm Giang cần phải thêm hiểu biết nhiều hơn. Vừa hoàn thành thôi diễn, trong linh hồn của Lâm Giang lại xuất hiện thêm một ít gì đó, lúc hoàn thành thôi diễn Dẫn Linh Quyết nó cũng xuất hiện nhưng lần này thì nhiều hơn, có lẽ là do cấp độ công pháp đi. Đến hiện tại Lâm Giang vẫn không rõ thứ đó là gì, nó chỉ đơn giản là xuất hiện để chứng tỏ nó tồn tại, cũng như đang đợi thêm cái gì đó. Bỏ qua sự tình phức tạp, Lâm Giang thử vận Huyền Minh Công bản cải tiến, ngay lập tức, một lượng linh khí dồi dào được dẫn vào cơ thể Lâm Giang sau đó tràn đầy khắp cơ thể, hiệu quả hơn rất nhiều so với Dẫn Khí Quyết mà cũng rất đơn giản, chỉ cần ngồi đó và hấp thu. Xong theo đó, những vết thương trên cơ thể cũng có dấu hiệu lành lại nhanh hơn rất nhiều, tuy chỉ là vết thương nhẹ nhưng cũng chứng tỏ hiệu quả vượt xa Dẫn Khí Quyết. Không lâu lắm, cơ thể Lâm Giang cũng gần như bình phục, linh khí thì được dẫn liên tục cường hóa luyện mạch của mình, tiếp tục hắn phát hiện, Huyền Minh Công loại bỏ tạp chất khác với Dẫn Khí Quyết, nó không trực tiếp bài tiết qua da mà nó được bài tiết qua hệ bài tiết của hắn. Lâm Giang thấy việc này thật tốt, ít nhất là không phải thay quần áo thường xuyên. Không lâu sau, tầng 5 gần như viên mãn, nhưng Lâm Giang lại không thấy như thế, ở đây linh khí dồi dào, chất lượng của nó cũng tốt hơn nhiều so với Kim Nhật quốc, hắn lại cảm giác được một thứ rất nhỏ, cảnh giới của hắn chưa hề viên mãn. Ở mỗi cảnh giới, vẫn còn khoảng trống nhưng không được lấp đầy, những khoảng trống này ẩn tàng rất sâu nên không thể nào phát hiện. Do Lâm Giang cảm giác rất nhạy bén cùng do thay đổi chất lượng linh khí nên hắn phát hiện. Thử dùng linh khí trùng kích vào đó, làm Lâm Giang kinh hãi là nó hấp thụ toàn bộ linh khí tiến vào nhưng gần như không có dấu hiệu tiến hành lấp đầy, giống như một cái động không đáy. "Ta không tin ngươi thực sự là động không đáy", Lâm Giang nói thầm. Dùng toàn bộ linh khí trùng kích vào nó, khuôn mặt hắn từ đắc ý chuyển thành nghi hoặc sau đó là hơi đen rồi đến tức giận, sau đó mặt hắn trắng bệch, cuối cùng là một khuôn mặt sinh không thể luyến. Vô số linh khí trùng kích vào, nhưng thật sự nó không động một tí nào cả, đúng lúc Lâm Giang định từ bỏ thì chợt nó được lấp đầy thêm một phần rất nhỏ, sắc mặt Lâm Giang đen như đáy nồi. "Nghỉ, tu cái gì luyện, toàn là lừa dối, lão tử đi ngủ!", trong lòng Lâm Giang oán khí run trời, sau đó hắn thực sự nằm xuống ngủ. Sáng hôm sau, chỉ mất 30 phút ngồi phòng vệ sinh, Lâm Giang lại sinh long hoạt hổ chuẩn bị đi huấn luyện. Hôm nay là huấn luyện chiến thuật đánh trận nên cả quá trình chỉ việc nghe theo các đội trưởng và tuân theo. Quá trình không quá phức tạp nhưng lại khá mệt nhọc, học một chiến thuật và để phối hợp hiệu quả với mọi người tốn rất nhiều, cả ngày hôm nay chỉ là làm đi làm lại một chiến thuật. Tối đến lại về đến căn lều tu luyện, hiệu quả lại cao hơn bình thường một chút. "Nè mấy người có nghe tin tức kia không?" Minh Viễn chợt lên tiếng hỏi bọn người Vô Danh và Lâm Giang. "Ta nghe nói là ở Cửu Sát thành có tin chiến thắng phải không?" Từ Vĩnh Nghi lên tiếng "Đúng, nhưng quá trình chiến thắng phá lệ dễ dàng, không biết tên Phó Tướng ở đó tìm ở đâu ra một đoàn quân hung thú dẫn tới chiến trường đột ngột, khiến địch nhân trở tay không kịp đơn thuần là một bên đồ sát, quá trình phá lệ nhanh chóng" Vừa nghe nói, Lâm Giang lập tức mở mắt, con ngươi có rút lại, khí tức bản thân lại biến đổi mang một cổ tức giận lại đè nén. Động tĩnh làm bọn người Minh Viễn chú ý, Vô Danh cũng nhìn sang bất ngờ trước khí tức đó, phải biết Lâm Giang bình thường chỉ tươi cười pha một chút lười biếng, ít khi đổi sắc. Rất nhanh khí tức Lâm Giang cũng bình ổn, hắn cũng quay sang Minh Viễn hỏi: "Tin tức là thật?" "Thật sự mà, tin tức chiến thắng được truyền ra rộng rãi", Minh Viễn nghi hoặc nhìn Lâm Giang trả lời. "Trận chiến diễn ra khi nào?" "Vào khoảng hơn 5 ngày trước, nhưng tin tức chiến thắng lại mới phát tới Thiết Mãng thành lúc sáng" Cả bọn người Minh Viễn nhìn sắc mặt Lâm Giang càng ngày càng âm trầm, nhưng không ai hỏi gì. "À không có gì, nghĩ tới một ít chuyện!", chợt Lâm Giang mỉm cười xong lại nhắm mắt lại tu luyện. Từ khi Lâm Giang vào quân đội đến giờ hắn luôn tìm kiếm tin tức về đoàn thú kia, cùng với sự xuất hiện đúng lúc của quân đội. Phải biết chiến tranh diễn ra khá lâu nhưng ở Thạch Nha trấn chưa từng xuất hiện người ngoài. Mắt thì nhắm nhưng lòng hắn thì lại lạnh xuống, từ tin tức, một đoàn hung thú đột nhiên xuất hiện và tấn công đối thủ, tạo nên chênh lệch tuyệt tối dẫn tới chiến thắng. Với những tin tức này 2 sự kiện này liên quan với nhau không phải nhỏ. "Phó Tướng Quân Cửu Sát thành", im lặng khắc ghi trong đầu một ít thứ gì đó Lòng lại im lặng, tập trung cho tu luyện và tiếp tục thôi diễn Huyền Minh Công và Thiết Sa Quyền. Một đêm trôi qua, không có quá nhiều thứ xảy ra. Sáng bọn hắn lại phải đi huấn luyện chiến thuật, nhưng được nghỉ vào buổi chiều. Không về lều của mình, Lâm Giang đi lên thành, tìm hiểu một số thông tin cần thiết, cũng như mua một số vật dụng. Không mất quá lâu, hắn biết được thế cục hiện tại, thứ này được công bố nên không quá khó để tìm. Lần này chiến tranh giữa Tử Thanh Thánh Địa và Hàn Vân Thánh Địa, Lâm Giang thì bị sung vào Thiết Mãng quân, xây dựng nên Thiết Mãng thành thuộc thế lực Tử Thanh Thánh Địa. Ngoài Thiết Mãng quân còn nhiều nhánh quân khác, Cửu Sát quân là một trong số đó, khác với Thiết Mãng quân, Cửu Sát quân là một trong những nhánh quân mạnh nhất cũng chiếm vị trí thiết yếu trong chiến tranh lần này. Mỗi nhánh quân được chỉ huy bởi một Phó Tướng Quân, có tu vi Uẩn Thần kỳ, là tu vi cao nhất Lâm Giang biết được tới hiện tại. Chia thành: Luyện Thể, Linh Hải, Huyền Vũ, Uẩn Thần, phía trên còn có nhưng kiến thức của hắn không chạm tới. Thú tộc chia thành hai loại: Yêu thú và Hung thú. Yêu thú tu tới một cảnh giới nào đó sẽ hóa nhân loại, có trí thông minh rất cao, tu thần thông, thiên phú. Hung thú là tu đến cảnh giới nào đó nhưng không lựa chọn hóa hình mà tiếp tục tiến hóa theo dạng thú, cực kì hung bạo, tàn nhẫn, có trí thông minh khác biệt theo từng loài, tu huyết mạch, thiên phú, có hình thể đa phần là rất to lớn. Dã thú cũng được tính là thú tộc nhưng do khi vượt qua phạm trù dã thú nó sẽ tiến hóa thành yêu thú hoặc hung thú.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]